watch sexy videos at nza-vids!
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở TRÊN
Bphuong,Sextgem.Com _ Đơn Giản Chỉ Là Chia Sẻ
Logo1
Hãy Like Ủng Hộ Bphuong,Sextgem.Com ?Các Bạn Nhé
Admin : Chào bạn . Http://Bphuong,Sextgem.Com Là trang WAP tiện ích miễn phí và an toàn cho Mobile
Http://Baophuong.Vn : Luôn Luôn Cập Nhật Games Mới Cho Hệ Điều Hành Java ,Android ,Ios
Tốp 3 Gamer Mới Miễn Phĩ
ĐẾN CHUYÊN MỤC
Xuống Dưới↓ Bphuong,Sextgem.Com Luôn Miễn Phĩ
Hai bát mỳ tôm hết veo trong sự nghiến ngấu của tôi, của cả ánh mắt tình tứ của tôi, và em cũng thừa biết là tôi đang đói. Nhẩn nha rót nước cho tôi …

- Anh ngồi chờ em tý, em đi rửa bát.
- OK em.
- Cấm hút thuốc lào đấy nhé. Câu bắt đầu cửa miệng của em.
- Được thôi em, mà anh cũng chỉ hút ở đây, chứ nơi khác có đâu mà hút ?
- Nhớ đấy.

Bỏ tôi ngồi lại một mình trên nhà, em tôi xuống bếp. Rửa hai cái bát gì mà lâu quá trời, bối rồi trong khung cảnh một mình ở nhà em với những suy nghĩ tưởng tượng ái ân sắp tới, ruột tôi nóng như lửa đốt. Nhưng không dám, hay không tiện xuống xem xem em tôi làm gì dưới đó mà lâu đến thế. Cốc nước đã hết veo, chữa cái bụng nóng ruột của tôi.

Bước ra thì ôi trời ơi, em tôi đã tắm xong. Tắm thì nói tắm, đằng này bắt tôi phải chờ, ghét thế không biết.

- Anh chờ em lâu không ? Em tôi cười như nửa muốn xin lỗi, nữa bảo cho chờ cho chết đi.
- Lâu đến phát khiếp, ai lại để khách chờ một mình vô duyên thế này.
- Em phải tắm tý, làm cả đêm …

Dường như cả hai đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho lần gặp nhau này, tôi nhẹ nhàng đứng dậy và ôm vai em, trao cho em một nụ hôn vô cùng rộng mở. Và em tôi đáp lại cũng rất nhiệt tình, đam mê cháy bỏng ngay từ những cử chỉ, tiếp xúc của hai cơ thể đầu tiên. Nụ hôn trượt dài từ phòng khách đến tận phòng ngủ.

Mùi hương của dầu gội, của xà bong tắm và cả mùi hương thiếu nữ tràn ngập căn phòng ngủ của em. Và tôi, say sưa thưởng thức trong sự đồng lõa của em. Hết một nụ hôn dài, sự tự nhiên trong tôi tăng dần, chủ động lột áo của em và bộ ngực thiên thần hiện ra trước mắt, bộ ngực không mặc áo con sau khi tắm.

Dìu em nằm nhẹ xuống giường, tôi không thể kìm hãm những nụ hôn tham lam, từ môi, mắt, cổ và dừng lại ở cặp bồng đảo trắng muốt, đầu ti nhỏ và hồng hào, cứ vươn mãi lên mời gọi. Tôi hôn vú em say sưa và cũng dường như rất lâu, đến khi tôi cảm thấy người em đã nóng rực tự bao giờ…

Vẫn những cử chỉ nhẹ nhàng, tôi lần quanh mông em để cởi quẩn dài của em trong khi nụ hôn vẫn vòng quanh bờ eo, em giúp tôi một cách tự nhiên, để cho tôi tuột ra được thuận lợi nhất, và cũng chỉ trong một thoáng, người tôi cũng như em, cả hai chỉ còn duy nhất những phần bông vải cuối cùng …

Nằm đè hẳn lên người em và bắt đầu một nụ hôn mới, trong tư thế mới, tư thế mà da thịt đã chạm nhau một cách khêu gợi nhất có thể, hơi thở nồng nàn và quyến rũ. Hôm nay tôi quyết định đi xa hơn một chút, gọi là đánh lấn và cũng để xem em tôi xử lý thế nào ? Không ngại ngần nếu em tôi đồng ý đi đến giới hạn cuối cùng. “sai thì sửa, chửa thì đẻ ”
Vòng tay nam nữ lại quấn lấy nhau không nề hà va chạm xác thịt và đừng cơn sóng vô hình dần choán ngập hai cơ thể nóng bỏng. Lặng lẽ theo từng bước, đam mê của tôi đã được lập trình qua bao nhiêu lần va chạm trước đó lần lượt được tôi áp dụng trong sự uốn éo, run rẩy và đồng tình của em. Cảm xúc cả hai dần dần dâng tràn và rộn rã. Tư thế nằm ngửa của em làm cho bộ ngực trắng nõn cứ vươn cao mời gọi, đôi môi và bàn tay tham lam của tôi hẳn phải cảm ơn tạo hóa đã sinh ra em, một cơ thể toàn mỹ.

Cho đến khi đến tôi cũng không thể dừng lại, bàn tay đã lại úp vào vườn địa đàng của em, cảm giác được yên tâm qua mấy lần trước đó khiến em tôi không hề e ngại, và đôi môi của em và tôi lại dính chặt vào nhau, hơi thở tràn cả lên khuôn mặt của nhau …

Chỉ sau một lúc thì tôi hiểu rằng, cơ thể của em đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc giao hoan, người em mềm nhũn và nóng rực, vườn địa đàng đã nở hết cỡ, ướt nhẹp, tôi chủ động dứt nụ hôn, nhìn thẳng vào mắt em, bàn tay ở dưới lần theo mép quần chip của em theo ý muốn cởi bỏ hết những giới hạn cuối cùng. Ánh mắt em nhìn tôi e ngại.

- Anh …
- Hương cho anh hôn của em nhé ?
- Anh không sợ bẩn à ?

Tôi gõ nhẹ vào trán em …

- Ngốc ạ, yêu nhau thì còn ngại ngần gì ?
- Nhưng em thấy nó thế nào …
- Anh thích, và anh cũng muốn em được thích, hiểu chưa ?

Vừa nói tôi vừa lặp lại hành động của bàn tay và chỉ sau một lúc cưỡng lại một tý gọi là, em dần nghiêng người cho tôi thực hiện ý định, và khi đã đồng tình thì .. tát bể Đông cũng cạn chứ sá gì cái quần lót. Và tôi cũng thật là điếc khi cũng chỉ rất nhanh sau đó, tôi từ từ gấp hai cái quần lót gọn gàng ở phía cuối giường …

Nụ hôn lại được bắt đầu từ đầu …

- Anh … anh bảo…

Em tôi dứt hẳn nụ hôn khi thấy tôi cũng trần truồng như em, và cái cảm giác đụng chạm với một người đàn ông khỏa thân khiến em tôi lóng ngóng hỏi tôi như sợ tôi bước qua giới hạn cuối cùng.

- Ừ thì anh hôn, chứ sao ?

Và không để em tôi băn khoăn thêm, tôi dần trườn người xuống, nụ hôn lại bắt đầu ở tư thế vòng 2, hai cơ thể đã có khoảng cách khiến em tôi dần yên tâm cho tôi khởi tạo lại xúc cảm. Bàn tay nhẹ nhàng kích thích vùng cấm của em từ bên ngoài và rất nhanh sau đó, em tôi lại đã sẵn sàng.

Nụ hôn trượt dài … cho đến khi toàn bộ vườn địa đàng của em tôi hiện ra trước mặt. Cảm giác của bàn tay vốn đã truyền tín hiệu lên đầu từ mấy lần trước, nhưng rõ ràng là với làn da trắng của em, cặp đùi thon dài, độ nở của mu cộng với bộ lông thưa hình như còn chưa mọc hết, tất cả tạo nên một vườn yêu tuyệt vời.

Vẫn những cử chỉ khởi động vòng quanh vườn thôi, tôi cũng biết là em tôi đang rất hứng khởi, cảm giác lần đầu được chăm sóc hết mình của một người đàn ông khiến Hương dần dần hưởng ứng theo các hành động của tôi, uốn éo không ngừng. Hai bàn tay đã vội tìm bờ vai tôi, cổ tôi, nửa như muốn tôi dừng lại, nửa như muốn chẳng dừng .

Cho đến khi tuyệt kỹ chăm sóc vườn yêu được ứng dụng thì em tôi gục hẳn, và tôi cũng rất lấy làm hài lòng khi thấy em tôi được như thế. Cực khoái đến với em tôi rất nhanh và dường như chưa muốn dừng lại và trong khi đó, sự căng thẳng của cơ thể tôi lại bắt đầu vỡ bờ …

Trườn người lên phía trên trong khi nụ hôn vẫn không rời trên cơ thể mềm nhũn của em cho đến khi hai bộ phận nhạy cảm nhất của nhau đã thành hàng xóm. Em tôi uốn éo không cho chung một bờ rào, hơi thở hổn hển.

- Em xin anh …
- Anh xin em.

Em tôi đưa hai bàn tay nâng má tôi, đôi mắt hiện lên vẻ chân thành.

- Anh, em không tiếc gì với anh cả, chỉ xin anh để dành điều đó đến ngày vui.
- Anh xin em.

Những hành động đi kèm với lời nói của tôi bị em tôi cưỡng lại nhẹ nhàng nhưng quyết liệt khiến cho tôi hiểu rằng còn chưa tới lúc. Cũng là vì tôi tôn trọng em, tôn trọng những gì khiến cho tôi yêu em mê đắm. Nhưng sự nóng bỏng của những cơn sóng âm thầm trong người thì đâu có để cho những suy nghĩ tỉnh táo lấn át. Thói quen được thỏa mãn cảm xúc khiến tôi dày vò. Làm sao bây giờ ???

- Anh khó chịu trong người quá.
- Sao anh ?
- Em hôn … của anh nhé ?
- Không ……………
- Đừng từ chối anh.
- Em sợ lắm.
- Sợ giống như anh sợ … của em không ?
- Em …
- Khi anh hôn của em, có có thích không ?
- ….
- Em thích như nào thì anh cũng thích như thế … khi được em hôn, em hiểu không ?

Trườn người lên cao nhất có thể, khi của tôi đã sẵn sàng trước mặt em.

- Anh xin em.

Ngước nhìn tôi như thể tôi quá đáng lắm, em tôi bắt đầu dùng tay khám phá bộ phận khác biệt mà em chưa bao giờ biết đến, của tôi căng cứng và bóng nhẫy trong bàn tay ve vuốt của em, bàn tay không che dấu được làn da trắng bóc và thon thả từng ngón, từng ngón …

Cho đến khi cảm giác e ngại đã dần qua đi, em tôi mân mê với cảm giác khám phá khó tả, tôi dí vào thuận lợi hơn cho em, sự ngại ngần cuối cùng cũng được em dỡ bỏ, từ từ và hết sức cẩn trọng, em lướt nhẹ bờ môi lên đầu khấc như chỉ sợ nó tan biến như kem que …

Một lúc sau thì em đã ngậm được một nửa, nhăn nhó trong sung sướng, tôi thì thầm …

- Em làm ơn giấu răng hộ anh, đau chết …
- Kệ anh, cho chết.

Hương nhả ra và nhìn tôi nhấm nhẳng. Nhưng cũng chỉ là cho vui vậy thôi, đến lần sau thì khác hẳn, và cơn sướng tự đâu đó tràn về trong sự chăm sóc nhẹ nhàng âu yếm của em khiến tôi không thể kìm hãm, chụp lấy đầu em giữ thật chặt, tôi phóng phụt mãnh liệt trong sự hốt hoảng của em, cố gắng giẫy ra nhưng không thể và cũng chỉ sau 5-6 lần giật giật trong miệng của em, em thoát khỏi tôi. Chạy trối chết ra khỏi phòng trong tư thế trần như nhộng xuống phòng tắm. Nằm tênh hênh trên giường, tôi vẫn nghe tiếng em tôi ói, khạc nhổ … tôi ngượng nghịu suy nghĩ. Nói như nào bây giờ …

Phải đến hơn 5 phút sau mới thấy em tôi quấn khăn bước vào phòng.

- Anh làm em kinh quá …

Đón em trong tư thế ngồi khỏa thân trên giường , tôi kéo em vào lòng …

- Em thông cảm cho anh nhé.
- Không.
- Em biết không, đó là lúc anh sướng nhất đấy.
- Anh làm em gớm chết.
- Thôi mà, anh xin em.
- Anh mặc đồ đi, nhỡ may chị em về.

Giật mình khi em tôi nhắc, hai đứa vụng về mặc quần áo cho nhau. Rót nước mời tôi, Hương bảo.

- Anh lần sau không được như thế nữa, nghe chưa ?
- Hì hì, tại anh không kìm chế được cảm xúc thôi.
- Anh ngồi chơi tý, em phải đi chuẩn bị cơm trưa đây.
- Cho anh báo thêm một suất. Keke.
- Này, ăn sáng rồi giờ còn đòi ăn trưa nữa, ai cho. Mà anh cũng liều nhỉ ?
- Anh á, anh muốn ăn, ngủ tại nhà của em luôn. Tôi cười toe toét.
- Thôi thôi, xin anh. Anh về đi kẻo chị em về, thấy anh còn ngồi đây, buồn cười lắm.
- Uh thôi, anh về.

Đứng dậy, kéo em vào lòng và trao cho em một nụ hôn cháy bỏng đam mê, tôi chào em ra về, tiễn tôi trong tong tả.
-> truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Những ngày sau đó đối với tôi thật là tuyệt vời. Công việc triển khai rất thuận lợi, sản xuất đi vào quy củ, rộn ràng và hiệu quả. Thu nhập của đơn vị tôi và các đơn vị khác liên quan đến quy trình sản xuất tăng lên đáng kể. Niềm vui trong công việc và tình cảm khiến tôi lâng lâng dẫu chỉ là một kỹ sư mới ra trường được vỏn vẹn 3 năm rưỡi … truyen sex, phim sex, hinh sex, sex, xxx, - sinhvien.xxx
Em tôi, Hương ngày càng xinh và tươi, đã bắt đầu thấy tự nhiên và vui vẻ hơn trong các hoạt động tập thể, không còn em ngại như cái hồi tôi mới thể hiện tình cảm. Nhóm nghiên cứu tôi tạm thời giải tán để tập trung nhân lực vào sản xuất để đáp ứng nhu cầu thị trường, vì vậy thời gian gặp nhau của tôi và em trên cơ quan cũng ít đi. Tôi làm giờ hành chính mà Hương làm ca 3 là xem như tuần đó không gặp nhau. Nỗi nhớ chỉ được giải tỏa khi Hương làm ca sáng, chúng tôi được chung thời gian trên cơ quan từ 7h – 14h, thêm bữa cơm trưa tập thể vội vàng mà tôi kín đáo lựa chọn thời gian sao cho còn được chung đường xuống bếp tập thể, chung mâm cơm ca mà dạo này chị em hay đùa “tươi ra phết”.

Những buổi giao ban của công ty dành rất nhiều thời gian nói về công tác điều hành sản xuất liên quan đến đơn vị tôi, hàng trong nước và xuất khẩu cứ đan xen với nhau khiến cho lịch xử lý các vấn đề kín mít. Đối tác cũng phải cân đối thời gian và sản lượng sao cho phù hợp với tình hình sản xuất phát sinh. Và trong các cuộc giao ban đó, tiếng nói vô tư của tôi bắt đầu có trọng lượng dần dần … Và đằng sau đó là cả một vấn đề rất nhạy cảm liên quan đến công tác đào tạo, tổ chức nhân sự …

Dẫu vậy thì với bản tính vô tư của mình, tôi vẫn lao đầu vào công việc một cách nhiệt tình và tâm huyết. Sản phẩm được làm ra xuất khẩu với các tiêu chí kỹ thuật chuẩn nhất có thể dựa trên dây chuyền sản xuất hiện có, theo TCVN khiến cho khách hàng không thể từ chối và lợi nhuận cho công ty tăng lên đáng kể. Bên cạnh đó, các con số thông kê về chất lượng sản phẩm khiến các anh em kỹ thuật chúng tôi cũng tự hào. Nhìn chị em hài lòng với sản phẩm làm ra, với thu nhập khiến cho anh em tôi sung sướng.

Và cũng là duy nhất trong đợt này, tôi có tiền mang về nhà đóng tiền cơm cho Mẹ. Nuôi con ăn học ròng rã bao nhiều năm trời, là niềm tự hào của gia đình, vậy mà ra trường ĐH mấy năm, lương chỉ đủ ăn 2 bữa (ăn sáng và ăn ca) cộng với tiêu vặt. Các khoản thu nhập chính đáng từ lương, thưởng, thêm giờ, thưởng chất lượng, thưởng năng suất … thấy cũng dày dày ví. Trong bữa cơm gia đình, tôi cũng không dấu giếm nguyên nhân vì sao như thế và Bố Mẹ tôi rất vui mừng.

Còn đến nhà Hương thì cũng thế, chị em có lúc cũng đùa :

- Lương CQ chú dạo này cao phết nhỉ ?
- Hương khai với chị à ? Nhờ Hương đấy …
- Anh nói đùa đấy chị ạ .
- Chưa ai đánh mà đã khai nhé.

Cũng phải nói rằng, thời gian đó cuộc sống xã hội đang vặn mình đổi mới nên mọi chuyện còn rất khó khăn, việc đỡ ngạt thở lúc nào chỉ biết mát mặt lúc đó thôi. Tuy nhiên, với lòng tự trọng của một thằng đàn ông cộng với con mắt chưa đui mù, tôi vẫn biết có nhiều cơ quan khác “ngon” hơn nhiều, vừa làm việc nhẹ nhàng, vừa lương cao ngất ngưởng … Với họ, cuộc đời thật là tươi đẹp.

Và cả trong sự nghiến răng chiến đấu cho cuộc sống và những nguyên tắc được giáo dục và giảng dạy trong gia đình và nhà trường, tôi đã bị ám ảnh chuyện thu nhập tự bao giờ … Làm sao có được thu nhập chính đáng đủ tự tin để xây dựng tương lai lâu dài, đủ can đảm để lông` vào tay nhau chiếc nhẫn cưới … Nhưng tâm tư bỏng rát đó, tôi chưa dám thổ lộ với em nhưng nó luôn là nỗi nghĩ suy thường trực trong đầu mỗi khi tôi gần em, yêu em …
Thấm thoắt cũng đã được hơn 6 tháng kể từ ngày triển khai mở rộng sản xuất, công việc vẫn cứ lút đầu, ơn trời là vẫn suôn sẻ. Thời gian này chính là lúc tôi thu thập được nhiều kinh nghiệm nhất trong vấn đề điều hành, phối hợp các đầu mối công việc sao cho hiệu quả nhất, cái mà sau này gọi là “quản trị”. Các đầu mối công việc cứ như domino, tắc chỗ nào là cả dây chuyền bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tuy nhiên, sau vài lần vấp mọi chuyện sau đó trở nên dễ thở hơn và cũng kinh nghiệm hơn.

Tiết trời thì đã chuyển sang lạnh từ lâu, cái lạnh của hồi sinh viên còn ám ảnh tôi nhiều. Nhưng trong hoàn cảnh công việc và yêu đương như thế, lạnh lại mang một cảm giác dễ chịu, thế mới buồn cười. Và Noel đến trong sự chuẩn bị chu đáo của em và tôi…

Ví như trước đó khoảng 2 tuần …

- Noel này chúng mình đi chơi nhé ?
- Vâng.

Trước đó một tuần …

- Noel này cháu xin phép hai bác chở Hương đi chơi.
- Uh, đi nhớ về sớm.

Là xin sự đồng ý, chứ đi chơi Noel, về sớm thế quái nào được. Có mà sớm với ngày hôm sau

Đúng hẹn, đêm 24/12 tôi đến đón em. Đó là một đêm Noel lạnh khủng khiếp. Đã thế lại còn tiềm ẩn mưa. Vốn chịu lạnh tốt, vậy mà tôi vẫn phải mang thêm đôi tất tay không phải sở trường . Em tôi ngồi sau, vòng tay ôm chặt, tay luồn vào túi áo khoác của tôi. Mặt hai đứa lạnh cứng.

Nhà thờ cách trung tâm thành phố khoảng 15km, nơi có bạn bè học phổ thông cùng tôi dạy học gần đó. Là thầy cô giáo nên rất được học trò cũng như phụ huynh tôn trọng. Đã vài ba lần tôi cùng đội bạn phổ thông phóng xe ra chơi và cảm nhận được sự nhiệt tình của họ. Dân đa phần là công giáo …

Vì đã hẹn trước, ra đến nơi là một mâm cỗ đang chờ bạn bè đến chơi. Hôm nay tôi đã nói trước là đưa bạn gái đi cùng nên mấy thằng bạn vàng cũng có phần long trọng. Hồi chưa có bạn gái thì thoải mái và suồng sã, chơi khuya, nhậu say ngủ lại mai về. Các thầy và cô giáo từ thành phố ra dạy cũng chỉ ngoài đôi mươi, chuyện khi không còn cầm phấn và đứng trên bục giảng cũng như của cơ quan tôi mà thôi. Thằng bạn thân của tôi bắt đầu bật đài .

- Cái thằng X này, hồi nó còn học với nhà anh còn chưa biết gì, em ạ. Thế mà bây giờ yêu đương như thật.
- Úi, anh X nhà anh ghê lắm. Hương cười
- Nó ngày xưa chưa biết thích con gái cùng lớp.
- Mày đừng có mà nói xấu bạn bè nhé.

Rồi các cô giáo trẻ măng, người mà thi thoảng tôi ra cũng bày đặt cơm nước, rượu chè đàn đúm cũng quay qua chọc.

- Anh X mèo mù đó em ơi.
- Chị chưa biết đó thôi.

Hương vẫn cười e lệ trong đám bạn bè tôi, thi thoảng như muốn ngồi dịch sát vào tôi để tránh những ánh mắt soi mói. Tầm khoảng 10h tối thì bạn tôi chủ động kết thúc cuộc vui, để còn đi nhà thờ. Là người ngoại đạo, nhưng trong ngày lễ này, tôi vẫn có cảm giác vui lây trong niềm thành kính của họ.

Đêm đã về khuya, cái lạnh ngày càng sâu khiến cho tôi và em như dính chặt vào nhau trên đường đi bộ đến nhà thờ. Đường làng đông đúc nam thanh nữ tú nói cười vui vẻ, chỉ riêng em và tôi lặng lẽ bước bên nhau như muốn trốn cái lạnh từ bên ngoài. Mỗi người một ý nghĩ …

- Lạnh thật đấy em nhỉ ?
- Vâng.
- Nhưng anh thấy thật là dễ chịu. Giá như …
- Như gì ?
- Được ôm em trong chăn … keke
- Anh thì … linh tinh.

Nhà thờ vẫn đông vui như mọi Noel nào dẫu cho trời có lạnh cắt da cắt thịt, chen chúc nhau để tìm một cái gì đó vô vi hay đơn giản chỉ là một chỗ đứng để nhìn rõ hơn mọi người và cả cái thánh đường chật kín. Và cái thời gian chờ đợi trong không gian đặc quánh đó với em và tôi thật là phấn khích, những tiếng bing boong của tháp chuông nhà thờ cứ đổ dần chờ tới khoảnh khắc Thiên Chúa giáng sinh hồi hộp. Không phải là người theo đạo, vậy nên những nghi thức, lễ lạt của nhà thờ trong không khí trang nghiêm hết sức cẩn trọng, cho đến khi vị linh mục kết thúc bài diễn văn gửi các giáo dân thì mọi người bắt đầu lục tục ra về. Thánh đường chỉ còn lại những người quan tâm làm lễ …

Quá 12h đêm, dường như em tôi cũng đã chuẩn bị cho tình huống về nhà muộn nên cũng không nhắc nhở tôi, còn tôi thì chỉ mong đi với em đến sáng. Đường làng quê dần dần vắng lặng, Con đường về vắt qua một cổng trường, nơi bạn bè tôi dạy học, kéo tay em vào sân trường tối om và vắng ngắt…

- Mình vào đây tý em ?
- Khuya rồi anh, mà vào đây em sợ.
- Sợ gì, trường bạn anh dạy ý mà …
- Lỡ may …
- Không sao đâu em …

Vừa nói tôi vừa kéo em đi về nới cuối sân trường, chui tọt vào một lớp dãy cuối, hai cơ thể gái trai hấp dẫn nhau ngay từ phút đầu, nụ hôn và vòng tay quên đi giá lạnh. Phải một lúc lâu sau đó thì hai đứa mới tìm được tư thế thuận lợi trên bộ ghế học sinh và cũng phải một lúc lâu thì bàn tay tôi mới đủ ấm để không làm em tôi giật mình thon thót. Trong đêm Noel đang dần về sáng, chỉ tôi và em ngồi trong một căn phòng im ắng, không gian lạnh cóng va hai cơ thể nồng ấm. Hôn, hôn, hôn mãi …

- Hương em…
- Dạ..
mSub - Dịch Vụ Giải Trí Nóng Bỏng, Hấp Dẫn Đầy Đam Mê
Tải và dùng miễn phí Clips hot, sexy ngây ngất cùng sự kiện scandan, kịch tính cực phê....
Lên Trên↑
Công Cụ: Khuyên Dùng Khi Không Tìm Thấy Files
Wap Download Miễn Phĩ
© Copyright 2012- 2013 By Phương Nguyễn ®
Thank's To Sextgem
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG

WWW.Bphuong.Sextgem.Com
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở DƯỚI