watch sexy videos at nza-vids!
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở TRÊN
Bphuong,Sextgem.Com _ Đơn Giản Chỉ Là Chia Sẻ
Logo1
Hãy Like Ủng Hộ Bphuong,Sextgem.Com ?Các Bạn Nhé
Admin : Chào bạn . Http://Bphuong,Sextgem.Com Là trang WAP tiện ích miễn phí và an toàn cho Mobile
Http://Baophuong.Vn : Luôn Luôn Cập Nhật Games Mới Cho Hệ Điều Hành Java ,Android ,Ios
Tốp 3 Gamer Mới Miễn Phĩ
ĐẾN CHUYÊN MỤC
Xuống Dưới↓ Bphuong,Sextgem.Com Luôn Miễn Phĩ
Đặt laptop xuống chiếc ghế bên cạnh tôi ngồi lặng im nhìn chị. Gần 6 tháng trôi qua kể từ ngày chị bỏ tôi ra đi. Giờ đây tôi và chị còn gì nữa đâu nhưng sao hôm nay nhìn chị tôi vẫn thấy xót xa. So với những ngày tôi và chị còn ở bên nhau giờ đây chị đã gầy đi nhiều cùng với đó là đôi mắt trũng sâu buồn bã. Nhìn tôi bối rối, chị ấp úng:
- Anh…Anh uống gì?
Giật mình tôi quay sang anh phục vụ vẫn đứng chờ tôi và chị gọi đồ uống từ khi nãy rồi nói:
- Cho em 1 cốc sinh tố xoài.
- Anh không uống cafe à?
- Không, anh sợ mất ngủ lắm.
Im lặng một hồi lâu chị hỏi tôi:
- Sao anh lại chuyển chỗ ở?
Thở dài tôi lại im lặng ngồi nhìn chị. Chẳng biết phải nói thế nào. Có lẽ chị không biết chuỗi ngày dài sau khi chị bỏ tôi ra đi tôi sống như thế nào. Đó là chuỗi ngày dài tôi mất ngủ. Thời gian đó mỗi khi đêm xuống tôi sợ vô cùng. Ban ngày mải miết đi học, đi làm nên có lẽ vì thế mà tôi ít có thời gian để buồn, ít có thời gian để nhớ và ít có thời gian để hận. Nhưng khi đêm về chỉ có một mình lủi thủi… tắt đèn là mắt lại chong chong nhìn lên trần nhà. Nhớ chị, mong chị và cả hận chị nữa. Những đêm dài trằn trọc, bơ vơ và trống trải tuyệt vọng, không có một đêm nào tôi được yên giấc. Giấc ngủ chập chờn bởi những lần giật mình tỉnh giấc mỗi khi mơ thấy chị. Hình ảnh của chị đã ám ảnh trong tâm trí tôi. Đó là chuỗi ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Chuỗi ngày dài vì quá đau đớn mà tôi quên đi cuộc sống của mình, quên mất rằng tôi phải sống cho tôi chứ không phải sống mãi trong tình yêu đã chết của tôi và chị. Những ngày dài ăn không ra bữa ngủ không ra giấc khiến tôi trở thành kẻ vô hồn, vật vờ và vô cảm. Những ngày dài tôi sống như thể sống chỉ để cho có mặt trên đời này chứ chẳng có mục đích gì cả. Giờ đây chị quay trở về… nghĩ lại sao mà cay đắng và chua xót quá. Ngày đó vì quá sợ mỗi khi đêm xuống nên hàng ngày buổi sáng sau khi tan học tôi đến thẳng công ty chứ không về phòng ăn uống và nghỉ trưa nữa. Chiều đi làm về tôi qua thẳng sân bóng đá cùng hội bạn. Tôi cố gắng làm cho mình thật mệt mỏi để mỗi khi về đến phòng là tôi lăn ra ngủ. Tôi sợ những đêm nhớ chị. Sợ sự cô đơn, sợ sự trống trải mà chị để lại.
Không thấy tôi trả lời, có lẽ chị hiểu được tôi đang nghĩ gì. Cúi gằm mặt buồn bã chị nói khe khẽ:
- Anh ơi… em xin lỗi.
Nghẹn đắng cổ họng bởi tủi thân. Thở dài tôi nói:
- Thôi, qua rồi. Giờ thì…
Tôi lại im lặng. Buồn bã chị nói tiếp:
- Thời gian vừa rồi, anh ăn uống thế nào… sao… anh gầy thế?
- Có lẽ vừa rồi đi làm nhiều thôi. Công việc của em giờ thế nào?
Vân vê chiếc thìa trong cốc cafe, lảng tránh cái nhìn của tôi chị nói:
- Em vẫn bình thường.
- Ừm…
Rồi tôi và chị lại im lặng. Những ngày đã qua thật sự nặng nề và đau đớn lắm. Hận chị thì hận nhiều lắm nhưng chiều nay nhìn thấy chị tôi lại muốn ôm chị vào lòng. Tôi hiểu có lẽ chị cũng buồn lắm, có lẽ chị cũng đã khóc nhiều lắm. Tôi nhận ra rằng tôi vẫn còn yêu chị nhưng có một điều đến bây giờ đây, đã 6 tháng trôi qua tôi vẫn không hiểu vì sao trong lúc tôi đang khó khăn nhất, đau đớn nhất và day dứt nhất vì chuyện giữa em trai tôi và anh trai chị chị lại bỏ tôi ra đi. Vì sao? Phá vỡ sự im lặng chị ấp úng:
- Th bây giờ thế nào rồi anh?
- Nó đi lại bình thường rồi.
- Em… xin lỗi. – Chị cúi gằm mặt.
- Thôi em ạ. Em vẫn ở nhà bác chứ.
- Vâng, anh trọ ở đoạn nào Mỹ Đình có gần nhà bác không?
- Khoảng 500m.
- Sao… sao anh không nói gì với em?
Cay đắng. Tôi gọi cho chị chị đâu có thèm nghe máy. Định nói với chị như vậy nhưng rồi tôi lại thôi. Lại thở dài, lại im lặng và suy nghĩ. Ở lại cái xóm trọ đó làm gì, ở lại cái căn phòng đó làm gì? Bao nhiêu ngày tôi đi qua cơ quan chị là bấy nhiêu ngày tôi nhìn thấy chiếc xe của chị dựng ở ngoài. Bao nhiêu ngày tôi xuống xe ngồi chờ chị ở quán nước đối diện là bấy nhiêu ngày tôi đau đớn. Bao nhiêu cuộc gọi, bao nhiêu tin nhắn của tôi chị có đếm được không? Vậy mà đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu vì sao chị bỏ tôi. Cay đắng lắm. Thở dài tôi trả lời chị:
- Anh cũng mới chuyển thôi.
- Năm vừa rồi H có đỗ ĐH không anh?
- Có.
- Bây giờ H trọ ở đâu?
- Nó vẫn ở Hà Đông.
Im lặng một lúc lâu chị ngập ngừng:
- Anh ơi…
- Ừm…
- Mai… mai em được nghỉ, em sang phòng anh chơi nhé. Được không?
Chẳng biết phải trả lời chị như thế nào, chỉ thấy xót xa trong lòng. Tôi hiểu những suy nghĩ của chị. Nhưng lần này quay lại liệu rồi tôi và chị sẽ còn bao nhiêu khổ đau nữa, sẽ còn bao nhiêu đêm nữa tôi thức trắng, sẽ còn bao nhiêu đêm nữa tôi phải vật vã khổ sở vì chị. Nếu tôi đã ra trường thì lại là đằng khác, nhưng lúc này chiếc bằng đại học có khác gì chiếc Lá Diêu Bông? Liệu rồi trong 2 năm tới sẽ còn bao nhiêu khó khăn bao nhiêu nhọc nhằn nữa đổ xuống đầu chị và tôi? Nỗi đau ngày chị ra đi vẫn còn đó. 6 tháng trôi qua cố gắng lắm tôi mới nguôi ngoai và cân bằng trở lại... bây giờ chị quay trở lại làm chi?
- Sáng mai anh đi đá bóng. Sáng mai khoảng 8h Th nó lên. Em đợi nó ở bến xe bus cạnh Nghĩa trang Mai Dịch. Số của nó đây….
- Th nó lên ở cùng anh à?
- Ừm, nó lên ôn để năm sau thi.
- Vâng…mấy giờ anh đi đá bóng về? – chị thoáng buồn.
- Khoảng 10h. Thôi mình đi về đi em.
Ra khỏi quán, trong lúc chờ bảo vệ quán lấy xe, nhìn tôi chị ngập ngừng:
- Tối nay anh ăn gì?
- Th nó về quê, anh ngại nấu cơm, chắc anh ăn quán thôi.
- Hay… em về nấu cơm cùng anh được không?
Đắn đo tôi chưa biết trả lời chị thế nào thì anh bảo vệ dắt xe của tôi và chị ra. Gió đông vẫn vi vút thổi, đứng cạnh chị tôi lại nhớ đến mùa đông năm trước… Có lẽ… truyen sex, phim sex, hinh sex, sex, xxx, - sinhvien.xxx
-> truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Nhớ lại mùa đông năm trước, ngày đó ấm êm và hạnh phúc biết bao. Ngày ấy giá như chị đừng bỏ tôi ra đi thì giờ đây tôi đâu phải băn khoăn, tôi đâu phải đắn đo khi chị quay về bên tôi. Hôm nay gặp lại chị, sâu tận đáy lòng tôi biết tôi vẫn còn yêu chị nhiều lắm, nhưng trong tôi giờ đây cùng với tình yêu quay về là nỗi ấm ức hậm hực khi nghĩ đến ngày chị rời xa tôi. Nỗi đau đó chưa hẳn đã nguôi ngoai. Giờ tôi và chị quay về bên nhau liệu tôi và chị có cùng nhau đi được đến cái đích cuối cùng? Liệu tôi và chị có được bình yên bên nhau khi giờ đây giữa tôi với anh trai chị và cả gia đình chị là một khoảng cách vô cùng lớn. Quay sang chị tôi nói:
- Thôi, muộn rồi em về đi không có hai bác đợi. Anh ăn quán một hôm cũng được.
Buồn bã thất vọng chị ấp úng bằng giọng nói lí nhí:
- Sáng nay trước khi đi làm em nói với hai bác làm xong em sẽ về quê. Trưa nay làm xong em định về nhưng mà…
Nhìn chị co ro buồn bã mà lòng tôi thắt lại. Xót xa, không cầm được lòng tôi đưa cho chị chiếc cặp sách rồi nói:
- Vậy em đứng đây chờ anh một lúc.
- Anh đi đâu?
- Anh lên công ty cất xe của anh xong rồi về. Đi một xe thôi.
- Vâng.
Dưới ánh đèn đường hiu hắt giữa buổi tối mùa đông lạnh giá khuôn mặt chị bỗng rạng rỡ hẳn lên. Ngồi sau xe chị quàng tay ôm tôi ngại ngùng. Chị lí nhí:
- Ngày nào anh cũng đi đường này à?
- Ừm.
- Lâu chưa?
- Bốn tháng rồi.
Rồi chị gục đầu vào lưng tôi im lặng. Suốt quãng đường về chị áp má vào lưng tôi rồi lẩm nhẩm khe khẽ hát một mình. Gần đến khu chợ nơi tôi ở chị thì thầm:
- Anh thích ăn gì?
- Em mua gì cũng được.
- Nhưng… chồng thích ăn gì?
Hạnh phúc xen lẫn tủi thân, nghẹn ngào tôi đưa tay xuống nắm lấy tay chị đang để trong túi áo của tôi. Đan chặt tay tôi, sau một hồi lâu im lặng chị thủ thỉ:
- Em xin lỗi. Em làm khổ anh nhiều lắm phải không?
Trong lòng trào lên nỗi hờn tủi khi nghĩ đến những ngày lủi thủi một mình vừa qua, nắm chặt tay chị im lặng tôi cố gắng cảm nhận hơi ấm của chị qua những ngón tay đan. Dướn người về phía trước ghé miệng sát vào tai tôi chị thì thầm:
- Đêm nay em ở lại với anh nhé.
…………
Đêm nay, đêm đoàn viên. Khi ánh sáng trong phòng vụt tắt, một chút lạ lẫm ban đầu có lẽ chỉ để châm mồi cho những khát khao bùng cháy sau bao ngày xa cách. Nằm bên cạnh chị quay sang ôm tôi rồi xít xoa hạnh phúc. Chị thì thầm:
- Anh còn yêu em không?
- Không.
Chị buông cánh tay ra khỏi người tôi rồi im lặng. Tôi quay sang hỏi chị:
- Sao hôm nay em lại lên công ty tìm anh?
Chị ngập ngừng:
- Sáng nay, trước khi đi làm hai bác cháu ngồi nói chuyện linh tinh bỗng nhiên bác nói hôm nay là tròn một năm em chuyển lên nhà bác ở. Làm cả buổi hôm nay em chỉ nghĩ đến anh. Giờ này năm trước… em vẫn đang ngồi một mình chờ anh, còn anh giận em chuyển đi nên anh bỏ lên nhà bạn cả buổi tối mà không về đúng không?
- Ừm, nhanh nhỉ. – Tôi thở dài.
Chị nói tiếp:
- Sáng nay bác nói thế làm em đến cơ quan ngồi cả buổi mà chẳng làm được gì vì nghĩ đến anh. Làm xong em vào nhà cô V tìm anh nhưng người ta nói anh chuyển đi được mấy tháng rồi. Nghĩ mãi em mới quyết định lên công ty hỏi xem anh còn làm ở đó không. Cũng may…
Sau một hồi im lặng chị lí nhí:
- Em xin lỗi…
Không chờ chị nói hết câu tôi kéo chị ngước lên rồi đặt lên môi chị một nụ hôn cháy bỏng. Quàng tay ôm chặt cổ tôi chẳng ngại ngùng chị đáp trả nồng nhiệt. Nhớ chị quá, đã lâu lắm rồi tôi phải xa những đưa đẩy hàng đêm cùng những tiếng rên rỉ xít xoa để rồi đêm nay bao nhiêu khát khao, nhung nhớ, giận hờn đều như muốn bùng cháy dữ dội… có lẽ chị cũng vậy. Vẫn gắn chặt môi tôi, chị đưa tay cởi từng chiếc cúc áo của cả tôi và chị rồi chị ép chặt cơ thể vào tôi… mềm mại và ấm áp đầy đê mê, chị thì thầm: “em… em nhớ chồng”. “anh cũng vậy… nhớ vợ lắm”. Đẩy chị nằm sang bên cạnh, cúi xuống tôi kéo nốt chiếc quần lót bé xíu ra khỏi người chị. Chị nằm im chờ đợi. “Ơ…ơ…ư… ư”, chị khẽ rên lên khi tôi mút nhẹ đầu ti. Ưỡn ngực lên hưởng ứng chị lại rên rỉ đầy khoái cảm “anh ơi…ơ…ư… ư”. Đưa tay xuống tôi khẽ miết nhẹ theo kẽ môi cô bé làm chị rùng mình, rồi rên lên mỗi lúc một to hơn “em… em… yêu anh…ư…ư… ư”. Đẩy hai chân chị lên cao cúi xuống tôi đưa lưỡi liếm nhẹ lên hạt đậu nhỏ xíu xinh xinh của chị, mỗi lần lưỡi tôi lướt qua chị lại khẽ co chân lại và rên rỉ. Toàn thân cô bé nhầy nhụa một thứ nước nhơn nhớt nhờ nhợ. “Hự… hự…ư…ơ… chồng ơi” Chị khẽ kêu lên khi tôi đưa cậu bé vào trong chị rồi nhấp. Chầm chậm, nhanh dần rồi mạnh mẽ. “anh… ơ….ơi… e…em…chết mất…xuống đây với em… ơ…ơ” vừa rên rỉ chị vừa kéo đầu tôi xuống rồi hôn lên môi tôi ngấu nghiến. Đưa hai tay ôm chặt hông tôi chị kéo mạnh xuống người chị “mạnh lên… anh…anh ơi…em lên… ơ… anh ơi… anh… anh…sướng quá… anh ơi…anh… anh làm như này với Hương bao nhiêu lần rồi”..…Khực… tôi khẽ khựng người lại…. rồi lại dập tới tấp, cố gắng hết sức tôi nhấp thật mạnh rồi rút cậu bé ra bắn xối xả lên ngực chị. Nằm vật xuống cạnh chị tôi nhắm chặt mắt rồi thở dài cay đắng.
- Em nghĩ anh là loại người như thế à?
- Em… em xin lỗi.
- Giờ muộn rồi, em ngủ lại đây, anh sang nhà bạn anh.
Chị cuống cuồng mếu máo khi thấy tôi đứng dậy vơ quần áo. Cay đắng và tủi thân vô cùng, mặc cho chị khóc lóc tôi ra bắt xe lên thẳng Cầu Giấy.
Đêm đó sau khi kéo lũ bạn ra quán rượu tôi chẳng còn biết gì nữa. Và hơn 1 tháng sau buổi tối hôm đó tôi không về phòng ngủ. Buổi trưa đi học về tôi tranh thủ qua phòng lấy quần áo sách vở rồi lại đi làm. Thi thoảng cu Th có nói chị đến tìm nhưng rồi tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua. Duy nhất một buổi chiều khi đi làm về cu Th nói chị lại đến tìm, thương chị quá tôi nhắn cho chị rằng tôi vẫn yêu chị, 2 năm nữa khi tôi ra trường, nếu chị còn tin tôi thì hãy quay lại với tôi. Còn bây giờ đến với nhau có lẽ tôi và chị chỉ làm khổ nhau.
Hai tháng sau bố mẹ tôi mua một căn nhà tại khu vực Thanh Xuân để anh em tôi ở. Với tôi thời gian này lại là những ngày lủi thủi một mình sáng đi học chiều đi làm. Buồn - chán - cô đơn - trống trải. Sáu tháng sau, khi mọi thứ đã nguôi ngoai phần nào. Một hôm khi tôi vừa dắt xe ra khỏi cổng trường thì bên kia đường Hương hớt hải gọi tôi. Về đến nhà, sau khi nấu cơm và ăn cùng tôi. Lên phòng ngồi nói chuyện Hương mới thông báo: “Cuối tuần này Phương đi lấy chồng”.
__________________
Chiều nay pháo bay đầy trước ngõ
Tạ từ thơ ngây, dáng hoa đi lấy chồng
Đường quen bỗng bây giờ buồn tênh
Mỗi khi chiều dần xuống, thấy lòng mình ngẩn ngơ

Ngày xưa tiếc sao mình không ngỏ
Để rồi chiều nay mình đâu thấy cô đơn
Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi
Có còn gì đâu nữa, thôi đành hẹn trong mơ...
Mai là cưới chị, chiều nay tan làm Hương qua rủ tôi về đám cưới chị nhưng tôi không đủ can đảm…; Đau đớn dằn vặt và xót xa, quay lên nhà bỏ 200.000 vào chiếc phong bì vội vàng ghi dòng chữ: “Chúc em hạnh phúc” rồi tôi nhờ Hương gửi cho chị. Vậy là hết, nghĩ đến những tháng ngày đã qua tôi hối hận vô cùng nhưng giờ chẳng làm gì được. Vậy là hết, hết thật rồi.
7 giờ tối. Ăn cơm xong tôi lên ban công ngồi miên man nhớ lại những ngày tháng bên chị đã qua thì tiếng điện thoại dưới nhà ngân lên. Định chạy xuống lấy thì H cầm lên cho tôi (Sau khi nhà tôi mua nhà vì còn thừa phòng nên bắt đầu vào kỳ 2 H chuyển về ở cùng tôi và Th). Hương gọi,có lẽ Hương đã về đến nhà chị:
- Alo, Hương à?
- Không… em. Anh ăn cơm chưa?
Cảm giác nghẹn đắng nơi cổ họng làm tôi không nói được gì. Chị cũng vậy. Chỉ còn những tiếng lấc nghẹn ngào của chị trong điện thoại. Mất một hồi lâu sau chị mới nói tiếp:
- Em… xin lỗi.
- Ừm, thôi em vào tiếp khách đi.
Đau đớn tôi tắt máy rồi đứng một mình nhìn ra khoảng đất dự án bỏ không sau nhà, tối mù mịt và cô độc. Cảm giác day dứt và hối hận vì để mất chị làm môi tôi mặn chát. Mối tình đầu qua đi để lại trong tôi nối tiếc nhớ và ân hận, nối tiếp là những tháng ngày tự mình dằn vặt bản thân. Lại là những đêm thức trắng khi nghĩ đến chị. Lại là chuỗi ngày sống vật vờ ăn không ra bữa ngủ không ra giấc. Cuộc sống lúc này chẳng còn ý nghĩa gì với tôi. Học hành sa sút, vùi mình trong quá khứ tôi tưởng như mình không thể gượng dậy được nữa.

Bỗng một chiều cuối năm, sau bao ngày mưa gió sụt sùi chiều nay nắng vàng ươm rực rỡ. Đang ngồi trong công ty thì H điện cho tôi. Em nói học xong em có việc phải đi nên nhờ tôi xuống đưa em đi. Bỗng thấy một chút vui trong lòng, cúp máy tôi xin phép anh trưởng phòng về sớm rồi qua thẳng trường chờ em. Từ trong trường đi ra trên tay em khệ lệ ôm mấy bó hoa ly tím. Nhìn tôi e ấp em nói:
- Đưa em đi mua mấy thứ, tối bạn em nó đến chơi. Hôm nay là sinh nhật em.
mSub - Dịch Vụ Giải Trí Nóng Bỏng, Hấp Dẫn Đầy Đam Mê
Tải và dùng miễn phí Clips hot, sexy ngây ngất cùng sự kiện scandan, kịch tính cực phê....
Lên Trên↑
Công Cụ: Khuyên Dùng Khi Không Tìm Thấy Files
Wap Download Miễn Phĩ
© Copyright 2012- 2013 By Phương Nguyễn ®
Thank's To Sextgem
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG

WWW.Bphuong.Sextgem.Com
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở DƯỚI