watch sexy videos at nza-vids!
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở TRÊN
Bphuong,Sextgem.Com _ Đơn Giản Chỉ Là Chia Sẻ
Logo1
Hãy Like Ủng Hộ Bphuong,Sextgem.Com ?Các Bạn Nhé
Admin : Chào bạn . Http://Bphuong,Sextgem.Com Là trang WAP tiện ích miễn phí và an toàn cho Mobile
Http://Baophuong.Vn : Luôn Luôn Cập Nhật Games Mới Cho Hệ Điều Hành Java ,Android ,Ios
Tốp 3 Gamer Mới Miễn Phĩ
ĐẾN CHUYÊN MỤC
Xuống Dưới↓ Bphuong,Sextgem.Com Luôn Miễn Phĩ
Cơm ông thầy làm ngon thiệt là ngon, mà sao tôi với con nhỏ Mỹ Anh ăn không có vô. Tôi gắp một miếng đưa lên miệng, lại ngó ổng một cái, ánh mắt trông chờ và chân thành tới tột đỉnh. Ổng làm mặt tỉnh thấy ghét, điềm nhiên ngồi ăn, lại còn khề khà rót rượu. Con nhỏ Mỹ Anh cũng ngậm đồ ăn trong miệng, ánh mắt xa xăm, báo hại bà giáo vụ già cuống cuồng tưởng nó ăn không hợp, còn tính ra ngoài mua thêm mấy thứ. Tôi trợn ngược cả mắt. Bả mua thêm bả ráng ăn cho hết nha.

Ông giáo vụ già cũng ác thiệt ác. Ổng để 2 đứa mặt mũi méo xẹo ngồi ăn cơm tới nửa buổi, lo muốn khóc tại bàn luôn mới làm cái bộ dạng tỉnh bơ, quay qua kêu bà Mỹ:

- Chị Mỹ lát có thích đi coi mấy thứ cây cảnh không? Tôi biết cái chỗ ngay cạnh đây là vựa cây cảnh lớn luôn, sẵn xe tôi chở luôn về cho chị.

Bà giáo vụ không rõ có thích thú với mấy thứ cây cối bé xíu gì đó không, nhưng chỉ thấy bả quay qua nhìn 2 đứa tụi tôi đầy ẩn ý rồi kêu:

- Vậy tốt quá, có thầy Bảo đi cùng thì khỏi lo mua hố rồi! Lát cơm xong mình đi luôn nha thầy.

Thiệt tình tôi muốn nhào vô ôm hai ông bả quá đi. Có điều, ông già lại đá nhãn về phía tôi, ánh mắt nham hiểm:

- Lát Long đi luôn nha con!

Nghẹn à nha. Đang nuốt dở miếng đồ ăn, ổng tính làm tôi chết mới chịu hay sao nè trời. Tôi gãi đầu gãi tai, làm mặt khổ:

- Chắc ... con ở nhà thôi. Con nhìn mấy cái thứ đó với củi khô đâu thấy khác gì nhau đâu!

Ông này cho ở cùng với lão Ngọc chắc hợp nhau dữ lắm. Nghe tôi trả lời vậy, ổng làm bộ thở dài một cái, xoay qua con nhỏ Mỹ Anh:

- Vậy để thằng Long ở nhà, Mỹ Anh đi với tụi thầy nha. Con nói con khoái mấy thứ cây cối lắm mà, phải không?

Tới lượt con nhỏ mắc nghẹn nữa. Ông thầy ác quá trời ác, ác hơn cả con tê giác luôn. Con nhỏ mồm miệng không trơn như tôi, cái mặt đỏ bừng bừng, ra cái điều muốn từ chối mà không biết nói sao. Tôi nhìn con nhỏ thấy thương quá đỗi, tính đập luôn chén cơm xuống quát: "Thầy ác vừa thôi nha, coi chừng tôi trốn trại luôn đó" nhưng chưa kịp làm, con nhỏ đã lí nhí:

- Để con ở nhà với ảnh được không thầy!

Tội nghiệp con nhỏ hết sức. Hết lý do từ chối, cuối cùng cũng phải thu hết can đảm mà nói ra một câu khó nói như vậy. Lão Bảo cười ha hả, làm cái bộ đắc ý lắm, còn bà Mỹ thì quay ra nguýt lão rát rạt. Chọc con nhỏ cưng của bà tới nỗi nó mắc cỡ không biết giấu mặt vô đâu, người đâu mà ác quá trời quá đất. Thấy lão tỉnh như không, gắp lia lịa vô bát tôi và con nhỏ, la:

- Vậy ráng mà ăn hết đi. Tánh tao ăn uống không có quen bỏ thừa đâu nha!

Xém chút nữa tôi quơ hết nguyên đám đồ ăn bỏ vô bát lùa cho lẹ. Bên cạnh, giọng bà giáo vụ già lo lắng vang lên:

- Mỹ Anh cẩn thận, coi chừng nghẹn đó con!

Ông Bảo nổ máy xe, trái tim tôi cũng đập rầm rầm như động cơ xe hơi vậy. Thò cái cổ ra ngoài cửa kính, ổng la:

- Đóng cửa vào coi chừng trộm nha mày. Về tao bấm chuông!

Thiệt tình càng lúc càng thấy lão giống y chang lão Ngọc, từ cái tính hay chọc quê người cho tới cái tật chu đáo thấy thương luôn, nếu có khác chẳng qua chỉ là lão không có con đại ở ngực và dòng chữ vô địch khám lớn sau lưng. Tôi dạ ran một hồi, hận mình không có sức mà đem lão cùng cái xe hơi ném thằng ra ngoài cửa cho thiệt lẹ. Làm gì mà nổ máy xe rồi đứng càm ràm hoài vậy trời!

Cái cửa bằng sắt kêu kèn kẹt rồi khép lại. Tôi chốt cái cửa nghe "cạch" một tiếng, nghe trong lòng mình trái tim cũng muốn nảy theo. Cái khung cảnh giữa đồng quê đẹp thiệt đẹp, một ngôi nhà kiến trúc độc đáo và một con ghệ xinh quá trời xinh nhưng chỉ được đụng vô duy nhất 1 lần ... cách đây cỡ chừng cả tháng. Ai có gạ đổi gì tôi cũng nhất quyết không chịu à nha!

Tôi bước nhè nhẹ vô trong nhà. Con nhỏ đang ngồi trên ghế, cái mặt coi bộ cũng nôn nóng dữ, lấm tấm chút mồ hôi. Thiệt tình, cuộc đời tôi chưa khi nào thấy ai có gương mặt mắc cỡ mà dễ thương như nhỏ hết. Tôi vòng tới sau lưng nhỏ, bịt tay vô con mắt, kêu:

- Đến rồi nè!

Nhỏ cười re. Cái tay gỡ nhẹ bàn tay tôi ra khỏi mắt, đưa lên môi hôn thật dịu dàng. Giọng nhỏ nũng nịu:

- Có sợ thầy cô cười mình không anh?

Câu này khó à nha. Hỏi họ có thèm được như mình không thì còn dễ, hỏi câu này tôi cũng muốn chào thua luôn. Đành chơi kiểu cùn:

- Kệ họ đi, anh đâu có quan tâm gì tới họ đâu!

Con nhỏ lại chẩu môi:

- Vậy chớ anh quan tâm tới cái gì?

Tôi liếm môi, mắt liếc vô ngực nhỏ, trả lời:

- Anh... chỉ có quan tâm tới em thôi!

Nhỏ ngó thấy ánh mắt của tôi, nguýt dài:

- Anh chỉ có quan tâm tới cái chuyện đó thì có!

Tôi cho tay vào sườn nhỏ, la:

- Chuyện đó là chuyện gì, em nói anh nghe coi.

Nhỏ bị nhột, cười như nắc nẻ. Tôi vẫn khoái cái điệu cười chun mũi của nhỏ, nhưng lúc này tôi thấy bản thân mình khoái cái khác hơn. Tôi ngồi xuống, ôm nhỏ vào lòng, nghe người nhỏ nóng rực. Nhỏ cũng dang tay ôm lại tôi, thì thầm:

- Em nóng quá trời nóng luôn nè!

Nóng thì đi tắm, chuyện đơn giản như đang giỡn vậy! Tôi hào hứng kêu nhỏ:

- Anh cũng nóng quá nè, mình đi tắm nha!

Mặt nhỏ đỏ ửng, làm bộ suy nghĩ chút rồi "Dạ" một tiếng nhỏ xíu. Tôi nghe trong lòng lửa cháy quá xá, bồng nhỏ đi chầm chậm vô nhà tắm. Nhỏ rúc đầu vô ngực tôi, trả giá:

- Nhưng mà anh phải tắt đèn đi đó!

Vô gần tới phòng tắm, tôi nghe cả tim tôi và tim con nhỏ đập quá trời. Thiệt tình, cái lần đầu của tôi và con nhỏ đẹp và lãng mạn tới ngất ngây, có điều ... tôi không được nhìn con nhỏ trọn vẹn. Cái phòng kỷ luật tối hù, tôi có căng mắt cũng chỉ nhận ra vài điểm tối màu trên người nhỏ, ngoài ra chẳng có gì hết trơn hết trọi. Con nhỏ không biết có nghĩ như tôi không mà nhìn cái mặt nó có vẻ kích động dữ, cánh tay bám lấy cổ tôi run lên nhè nhẹ.

Phòng tắm nhà ổng cũng khá rộng, có cả một chiếc bồn tắm tròn tròn. Tôi ngó thấy mà trong lòng nở hoa quá xá. Nhỏ đặt chân xuống đất, cái mắt nhìn tôi ướt rượt. Môi nhỏ ghé sát vô tai tôi, thì thầm:

- Anh là người đầu tiên trong đời em tắm chung đó Long!

Lại còn cả vụ đó nữa hả? Tôi tiêm thuốc đã đủ liều, mà nghe cái vụ này coi bộ hơi bị shock thuốc à nha. Tôi ôm lấy nhỏ chặt hơn, khe khẽ nói:

- Anh mong anh sẽ là người cuối cùng luôn, Mỹ Anh à!

Cái câu cải lương cũ rích nhưng nếu đặt trong khung cảnh thích hợp, nó cũng có tác dụng lớn lao chứ bộ. Thấy mắt nhỏ long lanh hơn, cái tay vít cổ tôi xuống, hôn thật dịu dàng. Giọng nhỏ lại rủ rỉ bên tai:

- Bữa nay em tắm cho chồng nha!

Lại lên chức nữa. Thiệt tình muốn quỳ xuống xin con nhỏ đừng làm tôi sướng quá trời sướng vậy chớ, nhưng tôi nói ra không có nổi. Con nhỏ đã quỳ xuống, tháo dùm tôi cái dây lưng. Tôi tựa người vô tường, người đờ đẫn như nghiện mới chích xong thuốc. Chỉ thấy dưới chân mát rượi, cái quần jean đã kéo xuống tới tận gót chân. Con nhỏ ngẩng lên, hôn nhè nhẹ lên cái quần lót đang căng phồng của tôi, nhỏ giọng:

- Sao lúc nào anh cũng hư quá vậy nè Long?

Vầy mà là hư thì tụi cháu ngoan bác Hồ là đám thiểu năng và bất lực hết trơn! Tôi tính nói vậy, nhưng con nhỏ lại khiến tôi nói không có nổi. Cái tay nhỏ thò vô trong quần lót của tôi, móc con cu ra, mân mê nhè nhẹ. Cái tay kia của nhỏ lột nốt quần lót của tôi, cái mắt ngước lên tôi chằm chặp. Thấy tôi ngó lại, nhỏ lè lưỡi làm bộ, chun chun cái mũi, kêu:

- Anh mặc áo rồi ở truồng, giống con nít ghê!

Ở đâu ra vụ cởi truồng người ta ra rồi chọc quê hả trời? Có điều, tôi chẳng thấy quê gì hết trơn hết trọi. Tôi làm bộ la lên một tiếng, xông vô con nhỏ:

- Vậy anh cũng cho em ở truồng luôn!

Mặt nhỏ đỏ bừng, tính kiếm đường chạy nhưng không có kịp. Tôi kéo nhỏ lại, đẩy nhỏ úp mặt vô tường, tay mân mê cặp mông, kêu nhỏ:

- Em mới là hư đó, giờ anh đét đít em ráng chịu nha!

Nhỏ ư lên một tiếng, mắc cỡ giấu cái mặt vô tường. Tôi nghe trong lòng nực quá xá, cúi xuống khẽ vén váy nhỏ lên. Chỉ thấy dưới ánh sáng của ngọn đèn điện, bờ mông nhỏ hiện ra trắng bóc, cái quần lót trắng mỏng tang hiện lên một rãnh sâu ngay chính giữa. Tôi nghe họng khô khốc, nước miếng đi đâu hết trơn hết trọi. Cái tay tính giơ lên đét mông nhỏ, ai dè giờ xụi lơ. Tôi run run kéo cái quần lót của nhỏ xuống thật chậm. Chỉ thấy người nhỏ cũng run lên theo từng cái chạm nhẹ của tôi. Cái quần lót tụt xuống tới chân, nguyên bộ mông của nhỏ trắng phau, đầy đặn hiện ra trước mắt tôi. Thằng nhỏ bị cảnh tượng mê hoặc làm căng thẳng tới té xỉu luôn, nằm im một cục.

Tôi cúi xuống, hôn chậm chạp lên bờ mông con nhỏ. Cái lưỡi rà rà chút một lên từng đám da láng mịn, mỡ màng. Nhỏ khẽ oằn người, cái mông rung nhè nhẹ, la lên nho nhỏ:

- Em chưa có tắm mà!

Tôi kệ nhỏ có tắm hay là chưa, tay vẫn vuốt ve dọc theo đùi nhỏ, cái lưỡi chà dần vô hướng cái rãnh sâu. Nhỏ hơi luống cuống, cái tay tính che lại nhưng tôi không chịu. Giọng nhỏ nhão nhoẹt lí nhí kêu:

- Đừng liếm lên chỗ đó nha anh. Lát nữa đi!

Tôi nghe cái giọng van vỉ của nhỏ, lại càng thấy hào hứng kì lạ. Tôi chầm chậm đứng dậy, ôm nhỏ từ đằng sau, ghé vô tai thì thầm:

- Chỗ đó là chỗ nào? Em nói ra anh mới biết chớ!

Nhỏ sượng trân, cái chân dậm dậm nhè nhẹ, gắt:

- Em không có nói được đâu!

Tôi làm mặt lạnh, kêu:

- Vậy anh làm tiếp!

Rồi cúi xuống làm bộ như chuẩn bị xử tới nơi. Nhỏ quýnh quáng la:

- Đừng mà, em nói, em nói!

Tôi nở một nụ cười nham hiểm, đứng lên, ghé tai vô miệng nhỏ. Chỉ nghe thấy lí nhí như muỗi kêu bên tai:

- Không liếm vô lỗ đít em!

Nghe chính miệng con nhỏ nói ra cái điều đó, tôi nghe trong lòng như có điện mới chạy qua. Thiệt tình, cái thứ cưỡng bức dạng nhẹ này làm người ta khoan khoái hết chỗ nói. Con nhỏ mắc cỡ muốn khóc, hậm hực kêu:

- Anh ăn hiếp em!

Tôi nghe cái giọng bực bội dễ thương của nhỏ lại càng muốn chọc nhỏ tới bến luôn. Tôi ôm lấy eo con nhỏ, cu áp sát vô bờ mông cong veo, thì thào:

- Hay anh hiếp em thật nha Mỹ Anh?

Con cu tôi cà cà vô bờ mông con nhỏ như tăng thêm sức uy hiếp cho cậu chủ. Nhỏ có vẻ sợ hãi thật à nha, cái thân hình cựa quậy mạnh hơn như muốn đẩy tôi ra, giọng chuyển qua năn nỉ:

- Em không thích vậy đâu mà. Anh đừng làm nha Long!

Tôi không biết nhỏ có giả bộ vậy cho tôi vui không, nhưng thiệt tình trong lòng tôi hoa nở nguyên rừng. Tôi cắn nhẹ lấy tai nhỏ, dọa dẫm:

- Vậy phải nghe lời anh, chịu không?

Nhỏ lí nhí trả lời: "Dạ được"

Tôi buông nhỏ, cởi nốt tấm áo trên người cho khỏi vướng. Nhỏ cũng từ từ quay mặt ra, ngó thân hình trần truồng của tôi mà gương mặt đỏ lựng. Nhưng cái đỏ này là đỏ ham muốn chứ không phải đỏ mắc cỡ à nha - cái ánh mắt của nhỏ cho tôi biết vậy. Tôi cầm tay vô con cu, xóc xóc nhẹ trước mặt nhỏ. Chỉ nghe nhỏ xì một tiếng, la:

- Cái đồ ham hố, khoe khoang hoài à!

Tôi làm mặt nham nhở, kêu nhỏ:

- Vậy em cũng khoe lại cho huề luôn đi Mỹ Anh!

Tính nói giỡn với con nhỏ, ai dè thấy cái ý đó hay thiệt tình chứ không giỡn à nha. Thấy con mắt tôi dâm tà và ham hố hơn hẳn, nhỏ coi bộ sợ sệt, lắp bắp:

- Nè, em không có giỡn ba vụ đó nha, kì cục lắm!

Gương mặt tôi lạnh te, kêu:

- Nãy em có nói mà!

Mặt nhỏ sượng sùng thấy rõ, nhưng cái mắt ướt rượt chứng tỏ nó chẳng sợ gì hết ráo. Tôi nuốt nước bọt, giục:

- Vén váy lên anh coi nào.

Chân con nhỏ khép lại, cái tay mân mê váy hồi lâu rồi mới kéo dần lên thật chậm. Vụ này không dành cho ai tim mạch yếu đâu nha. Tôi nghe tim mình đập phải tới 300 lần một phút khi thấy cái váy được tự tay con nhỏ kéo cao lên, lộ dần cặp đùi trắng toát. Tay con nhỏ nhấc cao dần, phía dưới đã lộ ra cái khe nhỏ xíu hồng hồng nằm giữa cái mu cao thiệt cao, trắng bóc. Nhỏ nhìn gương mặt đờ đẫn ngây dại của tôi, xí một tiếng nho nhỏ đầy tự hào và thỏa mãn. Tôi ngồi bịch xuống thành bồn tắm, lắp bắp:

- Em đi lại đây coi Mỹ Anh.

Tay nhỏ vẫn vén cao váy, ngoan ngoãn đi lại sát phía tôi. Cặp giò và con bướm chuyển động theo từng bước đi, khiến cặp mắt tôi vốn đẹp đẽ nhưng lúc đó cũng muốn lồi ra. Nhỏ có vẻ thích cái trạng thái bị kích thích tới ói máu của tôi, động tác càng có vẻ bạo dạn hơn. Nhỏ tiến sát hơn tới mặt tôi, hai chân mở rộng hơn, cái bướm ưỡn ra đưa vô sát sạt mặt tôi. Họng tôi như có lửa, nhất là khi cái thứ mùi đặc trưng của đàn bà xộc vô cánh mũi. Nhỏ ôm lấy đầu tôi, giọng nũng nịu:

- Hôn vô nó đi anh!

Tôi làm theo lời nhỏ như cái máy. Cặp môi chạm vô cái mu nóng hổi của nhỏ, tôi nghe các dây thần kinh trong đầu mình muốn căng ra. Đây không phải lần đầu tiên tôi chạm vào nơi bí ẩn đó của nhỏ, nhưng cái khung cảnh này, tư thế này khiến cảm giác như được nhân lên gấp bội. Nhỏ lim dim mắt, miệng khẽ rên lên nho nhỏ. Tôi vòng tay phía sau, nắn bóp cặp mông căng mọng của nhỏ, đẩy nó gần hơn vô miệng. Thấy nhỏ khẽ khuỵu chân xuống, háng mở to hơn, đủ cho cái lưỡi của tôi lách vô thật dễ dàng. Cái hạt nhỏ xíu trên bướm nhỏ cũng cứng lên đầy khiêu khích. Tôi rà lưỡi lên trên, nghe người nhỏ run lên từng đợt. Đôi mắt nhỏ ướt rượt, lúng liếng nhìn tôi với vẻ ham muốn không cần giấu diếm. Tôi đứng thẳng dậy, ôm chầm lấy nhỏ, nghe con cu mình chạm vô cái khe trơn nhẫy của nhỏ mà rùng mình như thể trúng phong. Nhỏ thủ thỉ:

- Để em cởi đồ ra rồi mình tắm chung nha chồng!

Tôi không đợi nhỏ tự cởi, tiện tay lột dùm nhỏ luôn cái váy. Nhỏ không mắc cỡ như ban đầu nữa, mà đứng trần truồng ngó bộ dạng thèm chảy dãi của tôi một cách đầy tự hào và sung sướng. Người nhỏ đẹp đúng kiểu tôi thích, hơi mỡ màng và đầy đặn, bộ ngực trắng phau không quá lớn nhưng vừa vặn, vểnh cao. 2 núm vú hồng hào cũng đang dựng thẳng lên đầy kích thích. Nhỏ nhìn tôi thật dịu dàng, với tay vặn vòi nước rồi kéo tôi vô. Mặc cho nước xả ào ào xuống thân hình trần truồng của cả hai, nhỏ ôm tôi chặt cứng, thì thào:

- Em có đẹp không anh?

Tôi ôm thân hình ướt nhẹp, nóng hổi của nhỏ trong tay, hổn hển nói qua hơi thở:

- Em là người đàn bà đẹp nhất anh từng có!

Câu nói đó không phải là nói xạo. Cho tới rất lâu sau, tôi vẫn luôn thấy con nhỏ là một trong những người đàn bà đẹp nhất mà tôi đã từng yêu...

Gương mặt nhỏ cũng xúc động hẳn đi khi nghe những lời đó của tôi. Đàn bà có một thứ linh cảm rất tốt khi nghe những lời nói thật lòng. Nhỏ âu yếm vuốt ve lên má tôi, thì thào:

- Em thì chưa khi nào có ai yêu em như anh hết!

Tôi hôn lên môi nhỏ như điên cuồng, tay ôm chặt nhỏ hơn, con cu cũng thẳng băng hơn khiến nhỏ phải vỗ về:

- Được rồi mà, lát tắm xong đã, em sẽ chiều chồng của em mà!

Thề có chúa, có lẽ trong cuộc đời tôi và nhỏ, kỷ lục tắm nhanh sẽ thuộc về buổi trưa hôm đó. Tôi quáng quàng lau khăn lên người, bồng nhỏ bước ra ngoài. Tới gần cái phản, nhỏ nhõng nhẽo kêu tôi bỏ xuống:

- Ở đây được rồi nè. Anh ngồi lên đó đi Long!

Tôi ngồi bệt xuống phản, cái chân vẫn còn đặt nguyên dưới đất. Nhỏ nhìn tôi, ánh mắt ướt rượt và âu yếm, nói với tôi bằng một thứ giọng điệu mà suốt đời, tôi không quên nổi.

- Em sẽ chỉ làm những thứ này với duy nhất anh thôi, nhé!

Nhỏ quỳ xuống, cúi đầu sát đất, mông ngỏng lên, cái môi hôn nhẹ nhè lên mu bàn chân tôi. Thứ cảm giác thống khoái tới cực điểm, khi mà cả sinh lý và tâm lý cùng được ve vuốt khiến tôi trở thành gã đàn ông sung sướng nhất thế gian lúc ấy. Nhỏ hôn từ từ, chậm rãi từng ngón chân một, rồi khẽ ngẩng đầu liếm dần lên phía bắp đùi. Tôi nghe thứ cảm giác ma mị ấy đi dần lên tới óc, từng thớ sợi thần kinh sung sướng hoạt động muốn lao lực trong đầu. Đôi tay nhỏ vươn lên tìm con cu tôi, nắm nhẹ. Cái lưỡi nhỏ chạy dài lên tới đùi tôi, rồi dừng lại ở ngay bên háng. Thấy nhỏ cúi đầu xuống thật dịu dàng, le lưỡi liếm chút một vô chỗ đó. Tôi nghe con cu cứng tới muốn hoại tử, không kiềm được rên lên một tiếng đầy thỏa mãn.

Mắt nhỏ ánh lên một nét hạnh phúc rất đàn bà khi nghe thấy tiếng rên rỉ của tôi. Nhỏ đẩy tôi nằm ngửa ra, trườn dần bộ ngực lên. Chỉ thấy đám da thịt mềm mại đó trườn qua đầu gối tôi, mơn trớn lên đùi và dừng lại ở giữa đám lông rậm rạp. Nhỏ cầm đầu con cu, chà chà chút một vô 2 đầu ngực, rên nho nhỏ trong cuống họng. Nước nhờn ở đầu cu tôi bám đầy lên đầu ti con nhỏ, loang loáng nước. Nhỏ thò ngón tay vô quệt lấy, liếm từng chút một, cái miệng chúm chím một nụ cười ngượng nghịu. truyen sex, phim sex, hinh sex, sex, xxx, - sinhvien.xxx
Tôi chịu không nổi, giơ tay kéo nhỏ trèo lên trên tấm phản. Nhỏ ư một tiếng, lụi cụi leo lên, nằm sấp lên tôi. Háng nhỏ banh rộng, trườn lên trên thằng nhỏ đang nóng hổi, khẽ nhấp từng nhịp một. Tôi nghe trong người như muốn nổ tung, cái thứ cảm giác được ve vãn và kích thích tới cực điểm khiến tâm trí tôi như mê muội. Tôi vùng dậy, lật nhỏ nằm sấp xuống, banh rộng mông nhỏ ra, hôn như điên cuồng lên từng miếng thịt trên người nhỏ. Lưỡi tôi tham lam vuốt ve lên cái lỗ nhỏ xíu trên mông nhỏ, nghe cả người nhỏ oằn đi theo hơi thở gấp gáp. Tôi nhấc mông nhỏ dậy, sững sờ một chút trước cái mông cong và bự đang banh ra sexy tới chết người, rồi lại lao vào liếm mạnh lên cái bướm trắng toát đang mở rộng. Nhỏ rên rỉ mạnh hơn, nước nhờn từ cái bướm nhỏ xíu tuôn ra ướt đẫm cả miệng tôi. Tôi chịu không nổi nữa, quỳ gối lên, đang tính con cu vô bướm nhỏ, đã nghe nhỏ trở mình thiệt lẹ, lao vô ôm tôi đẩy xuống, hổn hển:

- Em muốn làm cho anh cơ!

Tôi nằm ườn mình, mắt không chớp nhìn nhỏ chậm rãi bò thân hình trần truồng lên trên tôi. Tay nhỏ chống lên ngực tôi, cái háng banh rộng, chà chà lên đầu con cu đang nóng hổi như sắt nung. Tôi nứng quá xá, muốn ưỡn con cu lên đâm thiệt lẹ vô trỏng, nhưng nhỏ chưa có chịu. Nhỏ nắm con cu của tôi chà xát một hồi vô khe bướm, tới khi nhìn cái nét đau khổ trên mặt tôi lên tới cực điểm, nhỏ mới khẽ cầm con cu đút vô. Thứ cảm giác được thỏa mãn dâng trào lên trong tôi như sóng biển. Nhỏ ngồi xổm, hai tay chống vô ngực tôi, nhắp lên nhắp xuống nhẹ nhàng. Con bướm của nhỏ khít rịt, bóp lấy con cu của tôi mơn trớn. Tôi nghe từng tế bào của cơ thể như căng phồng, nóng hổi. Con cu tôi ưỡn cao hơn, chà vô trong bướm nhỏ, khiến mặt con nhỏ cũng nhăn nhó theo từng đợt. Tiếng rên của nhỏ mỗi lúc một to hơn, cái hông cũng nâng lên đập xuống mạnh mẽ hơn. Thứ cảm giác khao khát tới tột độ của đàn bà khiến gương mặt nhỏ mỗi lúc một thêm quyến rũ. Cái mũi nhỏ chun chun lại, miệng nhỏ mở ra, từng tiếng rên rỉ hoan lạc thốt ra theo nhịp đong đưa của cặp ngực trắng hồng. Tôi ôm ghì nhỏ xuống, con cu nhắp như điên dại vô bướm nhỏ, chỉ nghe nhỏ hổn hển từng cơn:

- Em chết mất, em chết mất!

Bướm nhỏ co bóp dữ dội, thân hình cũng đờ đẫn đi theo từng cái nhắp mạnh của tôi. Tiếng rên rỉ giờ chỉ còn nghe thành những âm thanh thỏa mãn nơi cuống họng. Tôi cũng không ráng nổi nữa, con cu ưỡn lên lần chót đâm thật sâu vô cái bướm đang nóng hổi, bắn vô từng dòng tinh trùng mạnh mẽ. Nhỏ nằm dài trên người tôi thở dốc, mặc cho đám tinh trùng tràn ra khỏi bướm, ướt nhòe cả đùi tôi. Tôi ôm nhỏ, thở ra từng đợt, mặc cho con cu miệt mài xả đạn vô bướm nhỏ. Đôi mắt tôi nhắm nghiền, trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ còn tồn tại: lấy vợ gốc Huế là chuẩn không cần chỉnh!!!!!!!!!!!!
->truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Đôi giáo vụ già thiệt tình tâm lý hết sức, đi mua 1 cái cây nhỏ xíu xiu mà mất tới 2 giờ đồng hồ lận. Tiếng chuông cửa vừa vang lên, mặt con nhỏ đã đỏ nhừ, cuống quít kêu:

- Thầy cô về rồi đó, em làm sao bây giờ?

Tôi nhìn cái bộ dạng bối rối của con nhỏ mà mắc cười quá xá. Ông bả có phải con nít đâu mà không hiểu mấy vụ này, còn bày đặt mắc cỡ.

- Thì ra mở cửa cho ông bả chứ sao. Hay em tính ... làm nữa?

Con nhỏ xuôi xị:

- Không giỡn à nha. Lát ổng chọc quê em thì sao?

Thiệt tình, người đâu mà da mặt mỏng dính. Tôi chạy ra mở cửa, 2 ông bà làm mặt tỉnh queo đi vô. Ông Bảo lé mắt dòm con nhỏ rồi lại quay qua tôi, cái giọng đầy ẩn ý:

- Mày có bắt nạt con nhỏ gì không đó Long?

Tôi nhún vai:

- Sức mấy mà bắt nạt nổi, em còn bị bắt lao động quá sức luôn đó!

Mặt con nhỏ đỏ rần rần. Bà giáo vụ già thấy tội nghiệp con nhỏ, chạy ra chỗ nó đứng, nạt tôi:

- Long không chọc Mỹ Anh nữa con! Lớn rồi mà ăn hiếp con nít hoài.

Tôi gãi đầu gãi tai:

- Chọc gì đâu cô. Nhỏ bắt em dọn dẹp nguyên đám chén đĩa đó, mệt muốn xỉu luôn.

Không có ông bả ở đó, dám con nhỏ nhào vô cắn tôi thành nhiều mảnh lắm. Ông Bảo cười ha hả, giục mọi người lấy đồ ra xe còn về trại cho sớm sủa. Tôi và nhỏ mắt đầy tiếc nuối, nhưng cũng đành xuôi xị bước vô xe, thở dài một cái não lòng. Không biết bao giờ mới lại có một bữa ngủ "đời" như bữa nay đây trời!

Vô tới trại, bước qua cái phòng cắt cơn, đã thấy nguyên một đám ken nhau đứng chật cứng phía ngoài hóng hớt. Bộ không lẽ lại có du đãng có số hay hoa hậu trại cai vô nữa hay sao? Cái đám rảnh việc này tụ tập đông vậy chắc chỉ có một trong hai lý do đó mà thôi. Nhưng tôi cũng mặc kệ. Tâm trạng đang vui vẻ, tôi cũng chẳng có đầu óc đâu mà hóng hớt. Du đãng tôi có lão Ngọc, hoa hậu tôi có con nhỏ, cần gì quan tâm tới ai nữa!

Du đãng đang nằm khoèo trên giường, lim dim đọc truyện, bộ dạng bất cần đời. Ngó thấy tôi vào, lão hừ một tiếng, xoay qua đọc truyện tiếp. Thiệt tình nản hết sức, thấy em út đi chơi nguyên buổi cũng chẳng thèm hỏi han câu nào. Tôi cũng kệ lão, ngồi chồm hỗm lên giường, la:

- Sao anh thấy em về mặt anh tỉnh queo vậy anh Ngọc?

Lão trợn mắt, giơ cái tay lên nhứ nhứ:

- Ngồi im để tao đọc truyện, thằng nhóc ác! Mày đi chơi thì mày sướng chớ mắc mớ gì tới tao mà phải hỏi? Rảnh thì xuống mua tao phong kẹo, lẹ lên.

Tôi cũng ngán ngẩm với lão du đãng như con nít này, khoác cái áo chạy xuống căng tin. Thấy nguyên đám bu đông bu đỏ lại cafe, coi bộ đang bàn tán dữ lắm. Cái vụ này và vụ tụ tập trước cắt cơn coi bộ có liên quan à nha. Tôi ngoắc một thằng nhóc ác, hỏi:

- Trại có vụ gì mà tụi bay tụ tập ghê vậy? Tính trốn trại hả?

Thằng nhóc liếm mép, kêu:

- Anh Long sáng không ở nhà nên không biết, trại mới có một con nhỏ Việt kiều vô đó. Mà nó quậy lắm anh, tưng bừng trong cắt cơn từ sáng tới giờ luôn đó. Mấy ông y tế canh nó mệt muốn xỉu luôn, sơ hở là nó đòi tự tử mới ghê.

Thì ra vậy. Tôi đoán trúng phóc mà. Tụi này chỉ có gái là nhanh nhẹn vậy. Thấy cái vẻ mặt hưng phấn của thằng nhỏ, tôi đoán ngay con nhỏ Việt kiều kia chắc cũng thuộc dạng có nhan sắc. Loại gái xấu sức mấy làm cho tụi này điên đảo vậy. Trại tôi không phải lần đầu tiên có tụi người Việt ở nước ngoài vô cai. Trước đó, tụi chơi hàng tận bên Úc, bên Mỹ cũng có nhập trại, đa phần là bị nhà lừa vô, bởi cai nghiện bên đó không có xi nhê gì hết. Nhưng đa phần lại tụi con trai, tụi này còn đàng điếm hơn cả đám chơi ken ở Việt Nam, chửi thề nhổ bọt xăm trổ không thua gì du côn thứ thiệt. Nhưng một con nhỏ Việt kiều thì mới à nha. Tôi hỏi thằng nhỏ:

- Con nhỏ trông ra sao mày?

Thằng nhóc mắt lại sáng bừng:

- Đẹp bá cháy luôn anh ơi! Đẹp như ghệ của anh vậy đó, nhưng cái tướng nó quậy lắm!

Tôi muốn kí vô đầu thằng nhóc ác một cái. Cái thứ xạo ke, trại này sức mấy mà có con nhỏ đẹp cỡ nhỏ Mỹ Anh của tôi! Chưa kịp giơ tay, nghe cái giọng chói lói của lão du đãng nghiền kẹo vang lên từ phía phòng tôi:

- Mày ngủ ở dưới căng tin hả Long?

Thiệt tình tôi cũng không để ý lắm tới con nhỏ Việt kiều việt cộng gì đó, nhưng cái tụi rảnh việc này tối ngày bàn tán về chuyện đó, tôi không muốn nghe nhưng cũng lọt vô tai. Con nhỏ tên Việt là Thư, nghe đâu nó làm DJ gì đó cho một cái bar khá lớn, qua Mỹ từ năm lên 10 tuổi, mới về Việt Nam cỡ nửa năm. Ba thứ gái DJ, gái bar, tôi ở ngoài cũng không hào hứng cho lắm. Gu của tôi là gái ngoan, gái hiền, cỡ như con nhỏ Mỹ Anh vậy. Chưa tính con nhỏ DJ này còn đang trong trại cai nghiện, vậy ở ngoài chắc cũng bấy bá dữ lắm - tôi nhủ vậy.

Con nhỏ độ hóng hớt cũng cao nha. Tối xuống ngồi cafe, nhỏ đã lanh chanh níu áo tôi:

- Anh nè, nghe vụ có bà Việt kiều vô trại mình cai chưa? Nghe đâu xinh dữ lắm đó!

Tôi ngán ngẩm. Ở ngoài nghe riết muốn khùng, xuống uống cafe với con nhỏ ghệ mình cũng nghe nữa mới thiệt là mệt mỏi.

- Ờ thì anh cũng có nghe qua. Bộ em tính làm mai nhỏ đó cho anh sao mà kể chi vậy?

Nhỏ nguýt tôi, cái mỏ dài ra, tay nhứ nhứ:

- Cấm anh không có linh tinh đó nha!

Lão quỷ mắc dịch nãy giờ ngồi ôm cuốn truyện khư khư, giờ mới ngóc đầu lên:

- Phải con nhỏ mày hay kể tao nghe đó không Long? Con nhỏ mày khen xinh, tên Thư làm chỉnh nhạc phải không?

Con nhỏ lườm tôi một cái như muốn cháy mặt. Cái tay nhỏ lần ngay vô đùi tôi, miệng rít:

- Vậy mà còn làm bộ không quan tâm hả?

Tôi thiệt tình muốn xáng vô mỏ lão già dịch một cái quá xá. Thứ người đâu ưa kiếm chuyện phát ớn, mà lão cũng hay thiệt, nằm phòng đọc truyện tối ngày mà cũng hóng được tin tức mới tài. Thấy cái mặt tôi méo xẹo vì bị nhỏ nhéo, lão làm bộ vô tội, cắm cúi đọc truyện tiếp. Tôi khổ tâm hết sức, con nhỏ bình thường dịu dàng vậy mà sao nó ghen cũng ngầu quá xá.

- Lại nghe ổng chọc nữa, em khờ quá đi. Anh sức mấy mà quan tâm tới nhỏ khác, anh quan tâm tới em còn không hết luôn đó!

Mặt con nhỏ coi bộ dịu lại một chút, nhưng ánh mắt vẫn ngó tôi đầy vẻ nghi ngờ, hăm:

- Anh mà để ý tới con nhỏ khác, đừng có mà trách em nha.

Tôi liếm môi:

- Thật ra thì... anh cũng có để ý một người, nhưng anh chưa có nói với em thôi.

Mắt nhỏ lại long lên:

- Anh nói cái gì? Anh để ý con nhỏ nào? Nói em nghe coi!

Tôi gãi đầu gãi tai:

- Thật ra người này em cũng biết mà. Thím Trang đó. Anh tính làm mai bả với anh Ngọc nhà mình nên mới để ý thôi...

Chưa nói hết câu, nghe nguyên cuốn truyện của lão già dịch xé gió bay tới bên cạnh. Thiệt tình, sao cứ nhắc tới mụ beo thời tiền sử này là lão lại nổi nóng à nha. Có khi lại yêu đơn phương không biết chừng...

Có điều, nói gì thì nói, tôi cũng hơi tò mò về con nhỏ Việt kiều này. Đám y tế nghe nhắc tới con nhỏ mắt mũi đỏ tưng bừng như thể hận không đem nó ra mà làm thịt được. Con nhỏ từ bữa vô cắt cơn hết đòi đập đầu vô tường, lại kiếm đâu ra cái miểng chai len lén vô nhà tắm cứa cổ tay, báo hại y tế nửa đêm chạy có cờ. Đưa nó ra khỏi cắt cơn, chắc họ cũng làm party lớn để ăn mừng quá. Nó ra khỏi cắt cơn, cục nợ coi như đã được chuyển giao sang nơi khác. Nơi tiếp nhận thứ nợ đời đó - không ai khác chính là phòng giáo vụ.

Ngày con nhỏ đó ra khỏi cắt cơn, đám y tế thiếu điều muốn mua hoa tặng nó để nó đi cho rảnh nợ, còn đám giáo vụ mặt mày méo xẹo. Trách nhiệm của họ là ổn định tâm lý cho học viên, giáo dục cho tụi nó đỡ quậy hơn chút, uốn nắn chút một để mai mốt về đời tụi nó có suy nghĩ. Gặp những đối tượng quậy và bất cần đời như con nhỏ này, coi bộ công việc của họ khó khăn dữ dội. Bà giáo vụ già, ông Bảo được phân công đón con nhỏ từ cắt cơn để làm công tác tâm lý, nhân tiện làm quen với nhỏ đó luôn. Ai dè vô được 2 phút, 2 ông bà mặt mũi tiu nghỉu bước ra. Con nhỏ la lối nguyên một chặp, khóc inh ỏi, kêu không có muốn nói chuyện với ai hết. Nó không cần xách theo thứ đồ đạc gì hết trơn hết trọi, nước mắt nước mũi tèm lem, đi theo bảo vệ vô phòng. Nguyên đám học viên nhốn nháo ngó theo như coi hội.

Con nhỏ chỉ nhìn qua cũng thấy khá xinh. Nó có cái nước da đặc trưng của tụi sống bên xứ lạnh, trắng mịn màng. Mái tóc kiểu tomboy ngắn ngủn, nhìn khá cá tính. Con nhỏ cao, hơi ốm, nhưng khúc nào ra khúc đó, thiệt tình cái tướng cũng ngon lành. Nhưng tôi chỉ liếc sơ qua được vậy thôi, bởi con nhỏ Mỹ Anh đang canh me lom lom bên cạnh, cái tay để sẵn lên đùi chỉ đợi tôi nhìn lâu hơn chút là sẵn sàng tặng tôi một cái nhéo điếng người.

Dù vậy, có một điều làm mọi người trong trại hố to hết trơn hết trọi. Người chịu phiền phức đầu tiên không phải đám giáo vụ, cũng không phải bảo vệ hay quản lý trại, mà chính là... con nhỏ Việt kiều. Thiệt tình, trường trại không hề dễ sống và thơ mộng như trong truyện của tôi - dù cái trại tôi ở bé xíu và vỏn vẹn vài trăm mạng. Không có du đãng chống lưng, không có ba má quan tâm, cuộc sống không dễ chịu chút nào đâu. Trong đó không thiếu cảnh mấy đứa nhỏ gia đình ít điều kiện, không gởi phiếu vô xài phải lăng xăng đi phục vụ cho tụi có tiền, không thiếu những trường hợp bị đại bàng đại bác bắt chẹt đủ điều. Tôi là một trong những người may mắn trong trại mà thôi.

Con nhỏ ba má không rõ có quan tâm hay không, nhưng du đãng chống lưng thì chắc chắn nó không có nổi. Cái thứ beo trường beo trại lại chẳng phải cháu ngoan bác hồ gì, vừa xấu tính vừa có thói đố kỵ nhỏ nhặt rất đàn bà. Con nhỏ Mỹ Anh có lần từng kể hồi mới vô, mấy con beo trường cũng tính bắt nạt nó nhưng không nổi, bày trò kiểu chiến tranh tâm lý thấy phát nản. Tụi này rất hay có kiểu không ưa nhỏ nào, khỏi cần đánh, chỉ cần bơ thẳng nhỏ đi cho sống thui thủi trong phòng, không ai nói chuyện, không ai để ý. Cái chiêu nghe qua tưởng rất con nít và nực cười này kì thật có tác dụng rất khủng khiếp. Trong khung cảnh trường trại thiếu thốn tự do, đòn trừng phạt tinh thần kiểu đó rất dễ đẩy người ta vào những suy nghĩ bi quan, tiêu cực. Con nhỏ việt kiều mới vô trại, nhưng nó đã đắc tội với đám beo tới mấy điều liền: thứ nhất là nó xinh - xinh hơn đám beo đó - đó là cái tội to nhứt. Thứ nhì, nó chảnh. Không biết chảnh thật hay chảnh giỡn, nhưng nhìn cái bộ dạng xinh đẹp và mấy cái hành động của con nhỏ khi mới vô, tụi nó sẽ đưa ngay ra một cái kết luận nhanh chóng. Thứ ba, cũng rất quan trọng - con nhỏ dám hút hết đám dê xồm của trại - cái tội này không tha thứ được à nha.

Con nhỏ nằm khác phòng với nhỏ Mỹ Anh. Cái phòng bên nhỏ nằm toàn thứ beo già cóc cáy, nghiện cỡ nửa đời người nên không có dễ chịu chút xíu nào. Cỡ lão Ngọc cho vô phòng đó có khi còn bật ra lẹ, nói gì thứ việt kiều nói tiếng Việt còn chưa rành. Những phòng trong trường trại, không ai muốn có người lạ nhét vô hết trơn, bởi đám đó luôn có những sinh hoạt riêng tư cần giữ bí mật. Chơi hàng chẳng hạn, đóng cửa kỹ càng, cắt cử người soi bảo vệ cẩn thận, nhưng lát sau nguyên ổ bị bứng lên phòng bảo vệ - bởi có một con nhỏ trong phòng bẩm báo. Ngoài ra còn hàng lô hàng lốc những thứ vi phạm lặt vặt khác mà tôi cũng chẳng rành. Tuy nhiên, với kinh nghiệm 2 tháng trường trại của tôi, tôi biết ngay con nhỏ Việt kiều sẽ có một cuộc sống khá là địa ngục.

Mà kể ra con nhỏ đó cũng ... khá là ngu. Không chơi được với đám beo già, nó có thể chơi với tụi học viên nam. Kiếm một thằng cha có số má chút, nó có thể yên tâm sống khỏe re trong trại. Trong này, du đãng là tiếng nói của trại, tụi beo già kia cũng còn phải nịnh một cây. Không tính về số má, ba cái thứ đồ vi phạm như hàng họ, thuốc tây, đố một thằng nào không phải du đãng trong trại mà có nổi. Bởi vậy, du đãng được săn đón dữ lắm chứ bộ, lão Ngọc nhìn già cóc cáy một cây, xấu như khỉ đột mặt lại còn ác nhưng không thiếu em tới à ơi đâu đó nha!

Con nhỏ này giống hệt như con nhỏ Mỹ Anh ở cái điểm ghét đám học viên nam. Mà nếu tôi là beo, chắc tôi cũng nhìn tụi nó mà ngán ngẩm một cây. Thứ gì đâu người xăm trổ tùm lum, mở miệng ra nói câu nào câu nấy đập vô tai vô duyên hết sức. Chưa tính tối ngày ở trong trường trại, chỉ nói chuyện giang hồ là giỏi chứ kiến thức hay kinh nghiệm sống thực tế có khi chỉ ngang tụi học sinh lớp 12. Nói chung là không hề phù hợp một chút nào với đám gái mới từ xã hội bước vô. Tất nhiên, trại không thiếu những thành phần thư sinh tử tế, học hành đâu vào đó, nhưng đám này thường lại chẳng có chút số má khỉ khô nào. Không có số má, gái nó cũng đâu có thèm để vô trong mắt!

Nhỏ này không kêu bảo vệ ỏm tỏi hay la làng giữa trại như con nhỏ Mỹ Anh hay làm với mấy cái đuôi. Nó chọn giải pháp im re như bị câm, thằng nào kiên nhẫn tới mấy cũng ngồi độc thoại một mình tới sùi bọt mép rồi lắc đầu đi mất tiêu. Từng thằng lần lượt lặng lẽ xáp vô rồi lại lặng lẽ ra đi trong chán nản. Riết rồi con nhỏ bị tụi nó gán luôn cho một cái tên: Thư khùng. Mà tôi cũng nghĩ con nhỏ có chút ... hơi khùng thiệt. Nó cứ như người câm đi đi lại lại một mình hoài, không stress muốn tự tử mới là lạ đó.

Nhưng nói gì thì nói, con nhỏ vẫn chỉ là một đứa con gái 20 tuổi. Bên ngoài nó làm bộ cứng cỏi vậy, nhưng tôi biết chắc trong lòng nó đang phải chịu đựng nhiều thứ khủng khiếp ghê gớm lắm. Sống cái cảnh bị cô lập giữa đám người, thiệt tình còn khổ hơn nằm phòng kỷ luật. Con nhỏ Mỹ Anh của tôi tính thương người, thấy con nhỏ tội nghiệp thi thoảng cũng qua nói chuyện, giúp đỡ nhỏ kia một vài thứ lặt vặt. Nghe nó nói lại, nhỏ kia tỏ vẻ cảm kích nhưng cũng chẳng nói chuyện nhiều, chỉ nhát gừng đáp lại vài câu cho có lệ. Nhỏ kết luật: em thấy hình như bả cũng có vấn đề vậy!

Càng về cuối năm, đám người đổ về cái trại này càng nhiều. Phần vì thành phố truy quét mạnh tay, phần vì các gia đình có con em nghiện muốn ... tống đại vô để nhà ăn tết cho ngon lành. Qua Tết tây, đám học viên dồn về trại muốn chật cứng, tới giờ ăn thấy lúc nhúc toàn người là người. Mấy vụ tranh nhau cái bàn không thôi mà 2 mâm xáp vô táng nhau túi bụi, loạn hết sức. Có điều, cái bàn của tụi tôi ngồi lúc nào cũng để trống hết trơn, như thể trên đó có tấm biển đề: "bàn của du đãng Ngọc" vậy. Vài đứa mới vô không biết le ve ra ngồi, đám Hiếu mốc ngồi ngay sau đã trợn mắt lên quát, sợ thiếu điều muốn ném bo mà chạy.
->truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Bữa đó chủ nhật, đám học viên ở đâu ra đông như kiến. Nguyên cái nhà ăn ken đặc áo trại, tôi nhìn mà muốn ngán ngẩm. Tính ăn muộn chút cho đỡ đông, lão Ngọc sáng ngủ nướng than đói bụng nên đành xuống ăn ngay giờ cao điểm. Đẩy lão đi trước dẹp đường, tôi và nhỏ Mỹ Anh lóc chóc đi theo. Thiệt tình có lão cũng đỡ à nha, đi tới đâu đám học viên dẹp ra tới đó, hệt như xe lu vậy. 3 anh em hí hửng xáp vô lấy cơm, lão nhà bếp ngó thấy lão còn làm bộ lấy lòng:

- Bữa nay có mực xào ngon, Ngọc ăn thêm nha!

Rồi không đợi lão gật đầu, lão múc thêm một muỗng chà bá vô bo lão Ngọc. Lão tỉnh bơ như không, gật gật đầu, qua lấy cơm. Làm du đãng sướng không để đâu cho hết - tôi than dài một tiếng. 3 anh em bước về bàn ăn, thấy cái bàn trống trơn nằm lẻ loi giữa đám người ken nhau lúc nhúc. Thiệt tình, lại sướng thêm lần nữa!

Tôi và lão Ngọc đang cặm cụi ăn, nghe con nhỏ Mỹ Anh nắm áo tôi giật giật, cái giọng lộ vẻ bất mãn:

- Anh coi kìa Long!

Thấy con nhỏ Việt kiều đang bưng cái bo cơm, đứng xớ rớ ngay bàn đám nữ không có chỗ nào ngồi hết. Mấy con beo già ăn xong từ lâu, nhưng vẫn ngồi tỉnh bơ hút thuốc, mặc kệ con nhỏ bưng bo cơm đầy đứng chờ, bộ dạng nhìn ghét hết sức. Tôi bực mình, kêu con nhỏ:

- Mỹ Anh qua kêu nhỏ đó về đây ngồi cùng bàn mình đi em!

Mặt tôi lúc đó chính khí lẫm liệt hay sao đó mà nhỏ dạ ran, chạy lon ton ra chỗ nhỏ kia, nói gì đó. Thấy nhỏ kia ngại ngùng một hồi, rồi cũng bưng bo cơm bước theo sau nhỏ Mỹ Anh. Lão già dịch lại ngó tôi một cái, nhếch mép cười nham hiểm.

- Mày gian quá ha thằng nhóc!

Lão mới gian đó, lão già dịch! Tôi hành động xuất phát từ lòng tốt, sao lão cứ nghĩ xiên xẹo ra đủ thứ vậy trời? Thiệt tình bực bội hết sức. Tôi lườm lão một cái, mặt lão vẫn trâng tráo, nhai bỏm bẻm, gục gặc cái đầu ra bộ không thèm để ý. Nhỏ Mỹ Anh dắt con nhỏ Thư vô bàn, kêu nó ngồi cạnh lão Ngọc rồi hỏi:

- Chị Thư uống gì em lấy cho nha!

Con nhỏ lắc lắc đầu. Thiệt tình, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy gương mặt con nhỏ đó gần cỡ vậy. Mũi nó cao, gương mặt trái xoan thoạt nhìn hơi lạnh lùng nhưng nét nào ra nét đó, sắc sảo như tạc. Có điều, nước da con nhỏ xanh rớt - chắc do thiếu máu vì vụ tự tử vừa rồi và chuỗi ngày sống như địa ngục với mấy con beo trại. Mắt nó buồn thiệt buồn, nhìn rõ cả tia u ám ở bên trong. Khóe mắt nhỏ vẫn còn ngân ngấn nước, đôi tay gầy guộc cầm lấy cái thìa run rẩy. Tôi nhìn cái bộ dạng đáng thương của con nhỏ mà nghe lòng mình cũng quặn lại, muốn nói với nó một câu an ủi mà không biết nói ra sao. Đột nhiên, lão già dịch lại mở miệng, cái giọng cô hồn chứ không phải giọng bỡn cợt à nha:

- Từ bữa sau, không có chỗ ngồi em cứ qua đây, nghe chưa?

Chỉ thấy con nhỏ im re, dạ một tiếng nhỏ xíu. Con nhỏ Mỹ Anh thấy lão Ngọc có vẻ bất mãn như vậy, tiện tay châm luôn ít dầu vào lửa:

- Mấy chị đó đối xử với chị tệ quá đi, mai mốt có chuyện gì chị kiếm anh Ngọc ảnh giải quyết cho!

Mắt lão du đãng trợn ngược. Nếu là tôi chắc dám lão kí đầu tôi tới sưng u lên lắm, nhưng là con nhỏ nói ra nên lão cùng chỉ dám im re. Du đãng vô địch khám lớn giờ bị hạ cấp xuống bảo kê beo trại, con nhỏ Mỹ Anh của tôi cũng liều mạng thiệt đó nha. Nhưng cái tính con nhỏ là vậy, nó có cái tin tưởng khá mù quáng vào khả năng của lão Ngọc nên cứ có chuyện gì khó, nó lại nghĩ tới lão hết trơn. Hơn nữa, nó nói những câu đó là hoàn toàn thật lòng, còn nếu câu đó là từ tôi, dám lão lôi tôi lên phòng đập bẹp dí lắm.

Mặt con nhỏ Thư vẫn chẳng biểu lộ chút cảm xúc gì, nhỏ cúi mặt xuống, nói nhỏ:

- Cảm ơn em!

Cả bữa ăn, con nhỏ không nhìn qua tôi lấy một cái. Duy nhất có một lần, nó lén đưa mắt dòm lão Ngọc, rồi hoảng hồn cúi xuống ăn tiếp. Thiệt tình, người đâu mà có cái mặt ác như xe rác vậy!
mSub - Dịch Vụ Giải Trí Nóng Bỏng, Hấp Dẫn Đầy Đam Mê
Tải và dùng miễn phí Clips hot, sexy ngây ngất cùng sự kiện scandan, kịch tính cực phê....
Lên Trên↑
Công Cụ: Khuyên Dùng Khi Không Tìm Thấy Files
Wap Download Miễn Phĩ
© Copyright 2012- 2013 By Phương Nguyễn ®
Thank's To Sextgem
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG

WWW.Bphuong.Sextgem.Com
KHÔNG ẤN VÀO ẢNH Ở DƯỚI